Thật không cách nào có chung tiếng nói với ông già cổ hủ này, Vân Tranh cáo từ quay về quân doanh ở đập Đô Giang, trước kia Trương Phương Bình rất rộng rãi, chia cho Giáp Tử doanh rất nhiều đất đai, nhưng hiện giờ số đất đai đó chỉ vừa vặn chứa bốn vạn người này, Giáp Tử doanh tính cả gia quyến mới gần năm nghìn thôi.
Lều tạm mọc lên san sát khắp núi đồi, chiếm luôn cả đất cày cấy, may đã là mùa thu, lúa gạo đã thu hoạch hết trước khi mưa về, nếu không là thảm họa, một khung cảnh nhếch nhác, bẩn thỉu, người nằm người ngồi la liệt, rác rến, nước bẩn rồi mùi chất thải xú uế khắp nơi, còn đâu Giáp Tử doanh gọn gàng sạch sẽ nữa, Vân Tranh có cảm tưởng như đang ở trại tị nạn thì đúng hơn.
Không khí trong quân doanh đỡ đi phần nào, dù sao có ba trăm xe lương thực, trấn an lòng người không ít, Lang Thản mặt lạnh tanh vẫn một thân giáp trụ chỉ huy binh sĩ đề phòng, tách riêng sĩ tốt mới tới và Giáp Tử doanh.
Trải qua thời gian rèn luyện đám sĩ tử có bốn người biểu hiện xuất sắc vượt trội so với các đồng song, đó là Chu Đồng tên công tử phong lưu ngày nào ở Thành Đô, học rộng biết nhiều, có dã tâm tham vọng. Ngô Kiệt, khuôn mặt đại chúng rất khó ghi nhớ vì chẳng có đặc điểm nảo nổi bật, nhưng trí kế đa đoan. Khương Triết, một thanh niên máu nóng, chủ nghĩa lý tưởng, không ngại hi sinh vì hoải bão. Cuối cùng là Lang Thản, đệ nhất mỹ nam của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574055/quyen-5-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.