Giác Tư La cúi mình xuống nói với Đổng Chiên: - Con xem đi, đó mới là trí tuệ, trước kia con chê bai người Tống thiếu huyết tính, giờ thấy rồi, đừng xem thường anh hùng thiên hạ.
- Con hiểu. Đổng Chiên nhìn Vân Tranh: - Ngươi đi Tây Hạ làm gì?
- Hiện giờ chưa nói được, thực ra ta đến Tây Hạ để chứng thực một suy nghĩ của mình, xem có đúng hay không, ngươi cứ coi như ta đi du học.
Đổng Chiên không truy hỏi: - Nếu chuyện không đúng suy nghĩ của ngươi.
Vân Tranh nhe hai cái răng thỏ sáng loáng, cười: - Vậy thì ta có trách nhiệm thúc đẩy nó phát triển theo hướng mình muốn.
Đổng Chiên trầm tư một lúc rồi nói cực kỳ nghiêm túc: - Được, lần này ta thả cho ngươi đi, lần sau gặp lại ta sẽ ngay lập tức chặt đầu ngươi.
Giác Tư La cười phá lên đầy kiêu ngạo, cùng lúc đó ở bên ngoài có tiếng binh khí va chạm, tiếng người tiếng ngựa huyên náo, song không lâu. A Cốt Lý từ ngoài vào, máu tươi trên áo vẫn còn chảy, rõ ràng không phải là máu của hắn.
- Phụ thân, một trăm sáu mươi cái tai người Tây Hạ đều ở đây.
Giác Tư La rất hài lòng với sự dũng mãnh của nhi tử, tuy đầu óc chậm chạp một chút, nhưng đao trong tay thì không kém ai, ông ta là thống soái cao minh, chưa bao giờ hi vọng xa vời giao hảo với Lý Nguyên Hạo vì biết rõ chuyện này là không thể, mong muốn duy nhất của ông ta là kéo dài thời gian, cho mảnh đất này cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573959/quyen-4-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.