Đoạn Hồng không trả lời được, hoặc không thèm trả lời, hầm hầm bỏ đi đếm xác, đó là công việc của hắn, ít nhất phải biết đêm nay có bao người rời khỏi nhân gian.
Thấy lúc này đám cường đạo không còn sức uy hiếp nào nữa, Vân Tranh bảo Thương Nhĩ đi về dịch trạm đón Tịch Nhục và Vân Nhị, đó là kế hoạch của Vân Tranh, y đánh lạc hướng thu hút đám cường đạo, nếu tình hình không ổn, Hàm Ngưu sẽ đưa hai người họ trốn chạy, trong tình thế như vậy, Vân Tranh tất nhiên không từ thủ đoạn giết người, thảm cảnh ở Đậu Sa quan đã cho y bài học sâu sắc, để bảo vệ người thân, y không ngại dùng tới thủ đoạn đẫm máu nhất.
Vân Nhị từ đầu tới cuối vẫn ngủ ngon lành trong lòng Tịch Nhục, Tịch Nhục ngửi thấy mùi máu tanh nhưng không nói gì hết, ngoan ngoãn lên chiếc xa la cuối cùng...
Kết quả cuối cùng đám Thương Nhĩ giết người kinh khủng tới mức không ai mang đầu cường đạo tới lĩnh tiền, không ai hết, đến khi trời sáng đám đào binh của Tây quân Thanh Giản Thành cũng không tới, Đoạn Hồng về Long Môn trấn một chuyến, phát hiện không còn tên cường đạo nào, đám người chiếm cứ mái hiên cửa hàng người ta ăn chực cũng không thấy đâu nữa.
Đoạn Hồng cười nhạo, ném một cái bao tải lớn trước xe la: - Quan nhân thật oai phong, cường đạo chạy cả rồi, đây là quà của đám đào binh tặng ngài. Nói rồi đá một cái, đầu người lăn ra lông lốc.
- Thưởng.
Vân Tranh vừa hô, Hàm Ngưu ném ra đĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573836/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.