🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lòng người thay đổi, cảm quan thay đổi, nhưng núi non thì chẳng bao giờ thay đổi, dù là đạo tặc Nguyên Sơn đi qua chân núi hay là danh sĩ đại đức đi trên sườn núi, đãi ngộ ở mùa này đều giống nhau, vụ lam luôn làm áo ngươi ướt sũng.

Cho nên Vân Tranh từ sương mù đặc đi ra thì toàn thân ướt như mò từ dưới nước lên, cùng Hàm Ngưu vừa chạy vừa la lao vào nhà, kệ Tịch Nhục đang sưởi ấm bên bếp, cứ thế cởi quần áo, cởi được một nửa rồi Vân Tranh thấy Tịch Nhục vẫn chỗ nào ngồi nguyên chỗ đó, tức giận chỉ tay ra cửa, nàng mới bĩu môi bế Vân Nhị ra ngoài.

Thoáng cái cởi quần ném đi, chỉ còn cái quần cộc bên trong, choàng thảm lên ngồi bên bếp run lẩy bẩy.

- Thiếu gia, trên núi làm gì có thần tiên.

- Nói thừa, tất nhiên là không có, ta chỉ muốn thử xem leo từ chân núi lên đỉnh núi mất bao lâu thôi.

- Hả? Trước đó thiếu gia có nói thế đâu, còn bảo khả năng có thần tiên, hỏi Hàm Ngưu có muốn xem không mà.

- Đúng là đồ tai trâu, ta nói có thể có cũng có thể không, không nói vậy đời nào ngươi chịu lên núi chịu lạnh với ta, muốn ta lên núi chịu lạnh một mình à, ta đâu ngu vậy. Vân Tranh rất tráo trở:

Hàm Ngưu không nói nữa, rụt đầu vào thảm như rùa đen, thề từ nay không nghe thiếu gia nói lăng nhăng nữa. Tịch Nhục lại đi vào, mang vào một ống cháo thịt, thứ này giúp ấm người hơn cả canh gừng, đổ cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573833/quyen-2-chuong-46.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trí Tuệ Đại Tống
Quyển 2 - Chương 46: Ta đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.