- Ta biết rồi, vậy ngươi cũng nên chuẩn bị sẵn sàng đi, xong việc chúng ta lên đường.
Lại Bát có chút bất an, hắn không biết toàn bộ kế hoạch của Vân Tranh: - Thiếu gia, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Ngươi cũng đi hỏi Lão Hoàng xem. Vân Tranh đùa ác, mất rất lâu mới xếp xong chỗ khúc gỗ, không phải lần này số lượng quá nhiều, mà vì tay run lên vì kích động, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, mưu kế của y quá thô thiển, cũng không chặt chẽ, nhưng hiện giờ là lựa chọn duy nhất.
Không muốn ngắm sao thì trời sao lấp lánh, lúc muốn ngắm sao thì mây đen kín trời, trăng chạy phía sau đám mây, tựa hồ không biết mệt mỏi, Hầu Tử và Hàm Ngưu thì đang cãi nhau, rốt cuộc là trăng di chuyển hay mây di chuyển, cãi nhau rất lâu không có kết quả.
Bên ngoài lều loáng thoáng nghe thấy tiếng nam nữ hoan ái, bọn chúng cãi nhau là vì không muốn nghe âm thanh khiến người ta bứt rứt đó, Lại Bát đang cáo biệt đám tình nhân của mình.
Hùng Ưng vương là mãnh tướng từng trải, ông ta biết chuyện không thể kéo dài, khi nhân số võ sĩ đạt tới 600, liền lập tức phát động tấn công, thời gian còn sớm hơn Vân Tranh dự kiến, cứ tưởng ông ta phải cho người của mình nghỉ ngơi mấy ngày lấy sức.
Đêm hôm đó khi Vân Tranh đang ngủ thì nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập, vội vàng ra khỏi lều, không thấy gì hết, không có tiếng người la hét, không có tiếng ngựa hí, chỉ có tiếng vó ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573819/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.