🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vân Tranh là thế, là đứa trẻ bị bỏ rơi, y dễ mủi lòng với những thứ bị người ta vứt bỏ, vốn ghét những con ngựa trông không khác gì lừa, cuối cùng động lòng mua một con.

Tắm rửa cho nó, chải lông cho nó, rồi lại còn cầm đỗ trong tay đút cho nó ăn, thích cảm giác cái lưỡi ram ráp của nó liếm tay mình.

Đơn giản vậy thôi, những thứ càng cứng đầu thì gặp cứng càng cứng, gặp mềm thì mềm hơn cả người ta, con ngựa nhỏ nhanh chóng bị Vân Tranh thu phục, bám dính lấy y, đi đâu là nó theo tới đó, trước kia nó không nghe lời chủ là vì chủ nó thô bạo, một số sinh linh thông minh cực kỳ mẫn cảm với bên ngoài, con ngựa này là thế.

Mưa đổ xuống thảo nguyên, mưa không to, cũng không được ấm như mưa ở núi, giờ Vân Tranh mới nhận ra mưa núi rất ấm, mưa nơi này lạnh băng, không vì thế mà Vân Tranh bỏ tập cưỡi ngựa, đã bắt đầu rồi thì không thể vì bất kỳ chuyện gì mà bỏ ngang, thỏa hiệp một lần thì sẽ có lần sau, rốt cuộc chẳng làm nên được gì.

Áo tơi nặng trịch, đó là vì nó hút no nước rồi, đè lên người như đeo gông, Vân Tranh vẫn chạy đủ 30 dặm rồi mới quay về, tháo yên ngựa dắt vào lán, lấy một ít đỗ ra thưởng cho chiến mã, lau khô người cho nó, đắp lên một tấm chăn cũ cho ấm áp, rồi mới đề ý tới bản thân.

Đó là điều người Thổ Phồn dạy Vân Tranh, chiến sĩ không có chiến mã thì không khác gì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573818/quyen-2-chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trí Tuệ Đại Tống
Quyển 2 - Chương 31: Miếng gỗ cuối cùng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.