Vân Nhị lại thắc mắc: - Sao nhất định phải trao đổi với người Thổ Phồn lớn như thế, nếu huynh thèm thịt trâu lấy vài cân muối nhờ Lại Bát đổi là được rồi.
Vân Nhị thấy Tịch Nhục đã đi làm cơm, lần này quyết truy hỏi tới cùng, không cho Vân Đại cơ hội né tránh, nó ghét bị Vân Đại coi như trẻ con.
Vân Đại bế Vân Nhị ngồi trong lòng: - Đệ nói xem ba trăm dặm quanh Đậu Sa huyện bây giờ ai lợi hại nhất?
- Ừm, theo như Lại Bát nói là đám cường đạo trên Nguyên Sơn.
- Vậy đệ nói xem kẻ nào đáng chết nhất?
- Cũng chính là bọn chúng. Vân Nhị vỡ lẽ: - Chẳng lẽ huynh định cấu kết với người Thổ Phồn để giết đám cường đạo Nguyên Sơn, nhưng bọn họ dù ngốc cũng chẳng giúp huynh trừ khi có lợi ích lớn.
- Một con trâu đổi ba cân muối còn chưa đủ lớn à? Thấy Vân Nhị ngáo ngáo ngơ ngơ, Vân Tranh giải thích: - Từ xưa tới nay người Thổ Phồn giao dịch với bất kỳ ai đều chỉ có 1 con trâu đổi hai cân muối, còn ta định đổi cho họ ba cân, với họ mà nói là ân tình lớn rồi. Muốn ra tay với Nguyên Sơn thì phải tranh thủ được sự ủng hộ của người Thổ Phồn, để cường đạo Nguyên Sơn kích lên lửa giận của người Thổ Phồn, bọn chúng sẽ tan thành mây khói, xua hổ giết sói mà thôi, nếu không hi vọng Lưu huyện thừa tiễu phỉ thì râu ta mọc tới rốn cũng không thấy được ngày đám ác ôn đó trả giá. Rồi vỗ vỗ đầu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573796/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.