"Không cố ý cái gì?!" Một thanh âm lạnh như băng, bất ngờ từ phía ngoài truyền vào.
Ta khẽ quay đầu nhìn sang, chợt phát hiện Tư Vũ điềm nhiên bước vào, theo sau còn có Tư Hy và Thương Lan.
"M* kiếp, thời tiết quái quỷ gì lạnh thế này!" Tư Vũ xoa buốt toàn thân, bất lực than vãn.
Mọi người bước vào bên trong thì chợt sững người...
Tư Hy: "Thường Lạc?!"
Tư Vũ: "Muội... muội thế mà?!"
Ta còn chưa kịp giải thích, Thường Lan đã tiến đến rồi đẩy ta ra khỏi giường.
Rầm
Thường Lan: "Thường Lạc, ngươi đang tính làm gì vậy?!"
"Ta..."
Thấy ta té giữa sàn, Tư Hy liền nhanh chóng tiến lại đỡ ta dậy: "Không sao chứ?"
Ta lắc lắc đầu, cố gượng cười đáp: "Không sao."
Đại sư huynh rũ lông mi dài, hướng mắt nhìn xuống đôi chân bầm dập vết thương đang tê cứng vì lạnh của ta.
Trực tiếp không nói gì mà bế ta đến cái ghê ở cạnh gần đó.
"Sư... Sư huynh?!"
"Đừng manh động!"
Nếu bây giờ có người cẩn thận chú ý, thì sẽ phát hiện nam nhân đang nằm bất động trên giường đột nhiên có chuyển biến. Trán y nổi gân xanh, bàn tay cuộn chặt thành nắm đấm...
"Sư phụ sao lại bị thương nặng thế này?" Thường Lan hốt hoảng kêu lên, trong ánh mắt nàng ta đều mang vẻ đau lòng tột độ.
Nàng trừng mắt về phía ta, quát lớn:
"Là do ngươi đúng không?"
Sao cái gì cũng là do ta thế nhỉ?
Ta lắc lắc đầu: "Tỷ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tuc-thuong-lac/2725262/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.