Đồng chí Triệu Tinh Tinh có sẵn lòng hay không không liên quan gì đến tôi. 
Tôi cùng hắn ra nước ngoài để tìm thú vui hưởng lạc chứ không phải rắc rối. Hiện tại thoạt nhìn thì rắc rối đã quá nhiều rồi. 
Thế là tôi nằm trong vòng tay hắn một lúc rồi bình tĩnh nói: “Tôi sẽ đổi khách sạn.” 
Triệu Tinh không nói gì, chỉ sờ tóc tôi, một lúc sau mới nói: “Được, ngày mai để bác sĩ tâm lý tìm cậu.” 
“Cậu cũng nên tìm bác sĩ,” Tôi thành thật nói, không hề chế giễu hắn, “Nghiện tìn.h dục cũng là bệnh. Chữa bệnh đi.” 
“Nếu cậu ngủ với tôi mỗi ngày, tôi sẽ không nghiện nữa.” Triệu Tinh ghé sát vào tai tôi nói chuyện, còn cắn vào dái tai tôi, dù không chảy máu nhưng vẫn đau. 
Tôi không thèm trốn tránh, cũng chẳng thèm trừng mắt nhìn hắn, tôi chỉ nói: “Chăm sóc bản thân cho tốt.” 
Triệu Tinh trầm mặc trong chốc lát, nói: “Thà rằng cậu đánh tôi, thà rằng cậu làm ầm ĩ lên.” 
“…Cậu luyên thuyên gì thế? Dạo này xem nhiều phim truyền hình quá à?” Suýt chút nữa tôi đã bật cười. 
“Yên tâm. Rồi mọi chuyện sẽ lại như bình thường thôi.” 
Bình thường? 
Cái gì bình thường? 
Nếu hỏi tôi, thì tôi và Triệu Tinh hiện tại còn ở bên nhau đã là chuyện không bình thường nhất rồi. 
Nhưng những lời này tôi không nói ra. Tôi không muốn cãi nhau với Triệu Tinh nữa. 
Nếu cãi thắng người khác thì tôi sẽ lấy đó làm chuyện vui. Nhưng cãi thắng Triệu Tinh thì tôi cũng chẳng vui 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-ky-cua-toi-gio-la-tay-choi/3488047/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.