“Đã là thế thân thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.” Triệu Tinh châm một điếu thuốc trước mặt tôi. Hắn không hề hút, chỉ kẹp nó trong tay, “Tất cả đều không phải cậu. Chỉ có cậu mới là mạng sống của tôi.”
“Nghe cũng cảm động đấy,” Tôi cười khẩy, lòng bình thản như vũng nước đọng, “Để tôi ví dụ nhé. Trước đây tôi có cả một cái bánh kem, nhưng bây giờ cậu cắt ra một miếng lớn nhất rồi nói với tôi rằng miếng này là dành cho tôi. Theo cậu, tôi có nên vui mừng không?”
“Là cậu không cần cái bánh này trước.” Triệu Tinh nở một nụ cười hoàn mỹ vô khuyết nhất trên khuôn mặt, “Cũng không thể để nó hết hạn rồi hỏng mất, đúng không?”
“Vậy thì vứt nó đi. Đừng cố ý cắt một miếng đặt trước mặt tôi,” Tôi lạnh lùng nhìn hắn, “Cậu mấy ngày nay làm tôi thấy thật phiền chán.”
“Thôi Minh Lãng, cậu có khó chịu không?” Hắn nghiền điếu thuốc trong tay vào chiếc gạt tàn pha lê, đứng thẳng tiến lại gần tôi, “Cậu có ghen ghét không? Có cả đêm ngủ không yên không?”
Tôi không trả lời, tôi biết hắn không cần tôi trả lời.
Tôi chờ đợi vài giây, hắn quả nhiên nói tiếp: “Cậu có lẽ sẽ có chút khó chịu, cũng có thể sẽ có chút ghen ghét. Nhưng những việc này cũng sẽ chẳng thể ảnh hưởng đến cậu. Cũng như đêm hôm trước, cậu cứ vậy mà chìm vào giấc ngủ.”
“Tôi không cần phải vì người khác mà trằn trọc, thức trắng đêm.”
Huống hồ chất lượng giấc ngủ của tôi trước giờ đều rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-ky-cua-toi-gio-la-tay-choi/3488046/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.