Tri Dao trợn tròn mắt, như thể không dám tin, rằng A Lê, người mà kiếp trước luôn bắt nạt, tẩy chay nàng ta lại chịu đứng ra giúp ta.
Ta nhướng mày nhìn nàng ấy, nếu không thể làm bạn với những người cùng phòng thì nhất định không thể ở lại lâu dài, không thì cũng sẽ là một mối nguy hiểm lớn.
Ta và A Lê, không đánh không quen.
Tri Dao hét lên: “Lời của hạ nhân nói sao có thể tin được? Ta là di nương, là chủ tử, còn có thể vu hãm nàng ta chắc!”
“Ai nói Tri Hành của chúng ta là hạ nhân?”
Tiếng quải trượng đầu rồng chạm đất vang lên, là lão phu nhân đã quay lại.
7
Lão phu nhân ngồi ngay ngắn trong chính đường, Châu Diệp, Lâm thị, Tri Dao và mọi người cung kính đứng sang một bên.
Nhưng lão phu nhân chỉ kéo tay ta, dùng khăn tay lau giúp ta lau đi vết m.á.u đã khô nơi khóe miệng.
“Tri Hành là dưỡng nữ của ta, vừa thông minh vừa chu đáo, giúp ta lo liệu việc nhà, chăm lo việc cơm áo và sinh hoạt hàng ngày cho ta, so với nhi tử ruột thịt còn hiếu thuận hơn nhiều.”
“Triệu ma ma, ngươi lớn tuổi rồi, càng ngày càng vô dụng, để mặc Tri Hành chen chúc ở cùng với đám hạ nhân không nói, cũng không chịu nhắc nhở người trong phủ thay đổi cách xưng hô.”
Triệu ma ma nghe vậy mỉm cười tạ lỗi: “Do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-hanh/3645186/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.