Đột nhiên Giang Lộ cảm thấy tâm tư ông chủ kín đáo đến đáng sợ.
Ừm, lấy danh nghĩa là nhà sản xuất đến đoàn làm phim thăm ban, hơn nữa em gái cũng đang ở đó, hai cái cớ vô cùng hoàn hảo.
Sau đó, thuận tiện đến nhìn người mình muốn luôn.
Một mũi tên trúng ba con chim.
Vô cùng hoàn mỹ.
Đêm nay, tâm trạng Hạ Vãn Tinh rất tốt. Có thể là do vừa rồi cô cố ý đăng trên vòng bạn bè, cũng có thể là cố ý để Hàn Nhân đăng ảnh chụp, cho dù là gì đều khiến cô cảm thấy hoàn toàn thoải mái.
Lời đã nói ra không thể thu lại, cô hi vọng anh có thể thể nhớ kỹ những lời thật lòng xuất phát từ trái tim mà anh đã nói đêm hôm đó.
Hạ Vãn Tinh nhẫn nại, nhàn nhã ăn bữa khuya, khóe môi vẫn luôn mỉm cười.
Nhưng mà Hàn Nhân bắt đầu không bình tĩnh. Cô nhìn dáng vẻ hai người bên cạnh trò chuyện rất vui vẻ, cảm thấy vẫn cần phải nhắc nhở anh trai cô một chút.
Hơn nửa ngày rồi mà anh còn chưa có động tĩnh. Nếu như không phải không nhìn thấy thì chính là thật sự không quan tâm. Nhưng cô không tin rằng anh không quan tâm.
Hàn Nhân để đũa xuống, cầm điện thoại di động lên giả vờ nhìn, cười khanh khách: “Em ra ngoài gọi điện thoại lại cho bạn.”
Khâu Cảnh Duyên nhìn cô: “Đừng đi quá xa, buổi tối quanh đây không an toàn lắm.”
Hạ Vãn Tinh nghe xong liền vội vàng đứng lên: “Chị đi cùng em.”
“Không cần, không cần.” Hàn Nhân hướng Khâu Cảnh Duyên cười cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-gheo-qua-muc/983110/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.