Bạc Hà giải thích: “Vừa rồi không phải là diễn thôi sao, tôi chỉ thuận miệng nói mà thôi.”
Kỷ Lan trợn trừng mắt nói: “Hửm, tôi còn tưởng cậu mời tôi đi xem phim để cảm ơn chứ, hôm nay tôi đã cứu cậu một bản thua trông thấy đấy.”
Khẩu khí của anh nghe vô cùng thất vọng, nhưng lại ngầm ám chỉ Bạc Hà đã vô cùng keo kiệt…
Bạc Hà hơi ngượng: “Để tôi mời cậu đi xem phim!”
Kỷ Lan đồng ý ngay lập tức: “Ừ, đi thôi!”
Bạc Hà không nghĩ anh liền đồng ý, tự nhiên lại muốn đổi ý, bình thường đi vào rạp chiếu phim đều là hai người đang yêu nhau, hai người bọn họ chẳng là gì của nhau, nhưng lời đã nói ra rồi thu lại không được, cô nghĩ một chút rồi nói: “Hai chúng ta đi xem phim. Tiền vé vào rạp cũng rất đắt, nếu đi phòng chiếu phim, sau 20 giờ cũng đã hai mấy tệ.”
Xuất chiếu muộn, Kỷ Lan bị sặc… một lúc lâu sau mới thông khí nói: “Cậu cũng tính toán quá mức cần thiết rồi!”
Bạc Hà không tức giận cười nhẹ nhàng nói: “Hiện tại tôi vô cùng túng quẫn, nếu không tính toán, thì khi nào mới có thể trả lại tiền cho cậu.”
Kỷ thật không phải Bạc Hà muốn tính toán chút tiền lẻ ấy nhưng cảm thấy hai người đi vào rạp chiếu phim thấy không được thích hợp, đi vào phòng chiếu phim, đi muộn như vậy chẳng phải rất ái muội sao.
Kỷ Lan bất mãn nói: “Đi xem ở phòng chiếu phim không bằng về nhà xem, trong nhà cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc/1985877/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.