Anh hơi quay mặt đi, nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Ngay từ lúc cô bắt đầu nói ra những lời kia, dường như mỗi chữ đều khiến anh căng thẳng.
Rõ ràng những gì cô nói càng lúc càng lạ thường.
Có trách nhiệm, dám gánh vác, công chính nghiêm minh, chính trực ngay thẳng, cho dù anh không muốn thừa nhận những gì cô nói rất giống anh, những câu cuối cùng kia...
Nó khiến anh không thể không hiểu, người cô nói rốt cuộc là ai...!
Vì anh là người biết rõ nhất, ai đã mặc chiếc váy đỏ chói mắt, nửa đêm nửa hôm tới gõ cửa phòng anh...!
Lục Kiêu nhìn ra cửa xe, bàn tay đặt trên vô lăng thả lỏng ra, siết chặt lại, cuối cùng lại thả lỏng.
Sau vài lần như vậy, tầm mắt anh lại nhìn về phía trước, nói với vẻ thờ ơ lạnh nhạt: “Không hổ là ngôi sao nổi tiếng, hiểu biết sâu rộng, tùy tiện nói đùa cũng đâu ra đấy.”
Nói tới đây, giọng của anh khựng lại, quay sang nhìn chằm chằm vào cô:
“Nhưng tôi nghĩ chắc cô cũng biết rõ, tôi không phải là người có thể tùy tiện trêu ghẹo được. Cách trêu ghẹo của cô có lẽ sẽ có tác dụng với những người đàn ông khác, nhưng với tôi thì vô dụng.”
Nói xong, giọng của anh càng thêm lạnh lùng: “Tay cô đã băng bó xong rồi, xuống xe đi. Bây giờ đi mua quần áo để bồi thường cho cô, chờ sau khi xong việc, tôi phải lập tức đi khỏi đây, còn nhiều chuyện rất quan
trọng cần phải xử lý.”
Giọng của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-vuot-gioi/3474146/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.