Cô chỉ hỏi bừa thôi mà.
Dù sao công việc của anh cũng bận bịu, cần đi nhiều nơi xa, nếu chỉ có một chiếc thì sẽ bất tiện.
Nhưng không sao, quan trọng là...
anh không thoát khỏi tay cô được đâu!
***
Ôn Huyền leo lên chiếc Mercedes của mình.
Lúc này mặt trời đã lên cao, nắng như lửa đốt, cô kéo tấm che nắng xuống, đeo kính râm lên.
Gần một tuần nay cô không chạm vào xe của mình.
Bây giờ đụng vào tay lái, cô không khỏi cảm thấy sốt sắng.
Hu hu...
Đã bắt “dã thú” của cô đợi lâu rồi!
Ôn Huyền là tay lái lão luyện lâu năm, sớm chán ngấy cảnh ùn tắc trong thành phố.
Giây phút cô có thể lái xe thỏa thích cũng là lúc linh hồn cô cảm thấy phê pha nhất.
Đây mới là cảm giác tự do chứ!
Cô nhân cơ hội hoạt động cổ mình, nhìn qua gương chiếu hậu, quan sát người đằng sau.
Lục Kiêu cũng đã lên xe, anh đang khởi động động cơ.
Ôn Huyền nở nụ cười như có như không.
Con đường phía ngoài khu trực thuộc không được xây đàng hoàng, gió lớn nổi lên, cuốn theo lớp bụi mù mịt! Nổ máy xong, Ôn Huyền đạp vào chân ga, động cơ phát ra tiếng gầm gừ như con dã thú, bánh xe bắt đầu lăn nhanh làm cát văng khắp nơi!
Giây tiếp theo, chiếc Mercedes-Benz G Class giống như một con dã thú hung dữ lao vụt ra ngoài! Bên ngoài, gió càng lúc càng lớn, rít từng cơn và luồn vào xe làm tóc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-vuot-gioi/3474134/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.