Triều Triều dang rộng vòng tay chờ ba ôm, nhưng Mộ Du Trầm không vội, chỉ nhìn cậu: "Ôm con cũng được, nhưng ngày mai con phải ngoan ngoãn đi nhà trẻ."
Nhắc tới đi nhà trẻ, Triều Triều không khỏi lại mím môi.
Cửa bị gõ hai lần từ bên ngoài, Thư Minh Yên đi vào. Nhìn đống hỗn độn trên mặt đất là cặp sách và vali, cô lập tức hiểu chuyện gì xảy ra.
Tiểu tử này càng lớn càng có suy nghĩ, rất giỏi trong việc biến mọi thứ thành hiện thực.
Thư Minh Yên giả vờ như không biết, cười nói: "Chị Dữu Tử tới chơi, có mang đến món bánh trứng chảy yêu thích của con này, con có muốn ăn không?"
Xét đến công việc của Mộ Du Trầm, cũng vì Triều Triều và Mộ Mộ đi nhà trẻ thuận tiện, cả nhà Thư Minh Yên hiện đã chuyển về sống tại căn hộ Ngự Minh ở trung tâm thành phố.
Doãn Mặc và Mộ Dữu cũng sống ở đây, ở gần nhau nên thường đến gửi đồ ăn cho nhau.
Khi Triều Triều nghe thấy món bánh trứng chảy, cậu nhóc lập tức đứng dậy khỏi mặt đất, ra ngoài tìm Mộ Dữu.
Trong phòng khách, Mộ Mộ đang cầm trong tay một cái bánh trứng chảy, cùng Mộ Dữu ngồi trên ghế sô pha nói chuyện, đồng thời trên TV đang chiếu phim hoạt hình.
Thấy Triều Triều đi ra, Mộ Dữu cười chào đón: "Mau lại đây ăn bánh trứng chảy, bánh mới làm, ăn nóng rất ngon."
Triều Triều nhận bánh trứng chảy Mộ Dữu đưa, cắn một miếng, đôi mắt xinh đẹp cong thành hình trăng non: "Ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-hon-nhan/3243248/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.