Lần đầu ghi hình kéo dài trong ba ngày hai đêm, tuy nói là như vậy nhưng thời gian thực tế lại không quá khắt khe.
Triệu Nghê Hạ đến vào buổi chiều ngày đầu tiên, không có gì thay đổi thì cô sẽ rời đi sau khi ăn cơm trưa ngày thứ ba
Từ khi hai người thức dậy rồi chạm mặt nhau, bầu không khí giữa hai người hôm nay cứ có một loại cảm giác “quái quái”.
Triệu Nghê Hạ ân cần chào hỏi một câu “Chào buổi sáng”, giọng của cô nhẹ hơn trước vài phần, giọng Bùi Khước đáp lại cũng trầm hơn rất nhiều.
Sau đó họ lặng lẽ bước qua nhau, tự mình uống nước
Kỳ lạ.
Vô cùng kỳ lạ.
Ở căn nhà cuối cùng, tổ đạo diễn đang theo dõi buổi sáng của hai người thông qua màn hình giám sát, càng xem họ lại càng thấy có gì đó không ổn.
“Hai người họ sao thế? Bầu không khí bỗng dưng thành ra thế này, kiểu,...”
Có một vị đạo diễn suy nghĩ rất lâu vẫn chưa tìm ra từ ngữ chính xác để hình dung nên đành ngờ vực liếc nhìn đồng nghiệp của mình.
“Không biết.” Người đồng nghiệp tiếp lời rồi liếc nhìn đạo diễn nọ: “Có chuyện gì xảy ra ngày hôm qua à? Đúng rồi, trò hỏi và trả lời theo nhóm mười phút tối hôm qua… Nhưng mà họ cũng đâu có đến mức này, sao mới qua một đêm mà nhìn họ có vẻ sượng đơ thế này?”
Nghe nói vậy, một đám người túm tụm quanh nhân viên giám sát yêu cầu người này bật lại video giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-cau-vong/3352579/chuong-19.html