Gần đến mười hai giờ, công nhân sửa ống nước ban đêm được nhân viên công tác đưa đến, sửa ở dưới lầu hơn một tiếng đồng hồ.
Triệu Nghê Hạ ngủ trong tiếng lạch cạch mơ hồ, sáng hôm sau tỉnh dậy, nước trong phòng tắm đã bình thường trở lại.
Rửa mặt xong, che ống kính lại cởi qu@n áo rồi xuống lầu, không ngờ lại đụng phải Bùi Khước ở nhà bếp.
Bùi Khước dậy rất sớm, cô không có nghe thấy tiếng anh ra khỏi phòng và so với ngày hôm qua, sau khi anh ngủ một đêm xem ra hơi thở ở nhà đã dày thêm một chút.
Triệu Nghê Hạ khẽ chào hỏi với anh một tiếng: "Chào buổi sáng."
Anh cầm cốc nước lên nhìn cô một cái, giọng nói hơi khàn: "Chào buổi sáng."
Triệu Nghê Hạ đền gần quầy bếp, cầm ly trên khay lên rót cho mình một ly nước, rót xong, mới vừa quay người lại, lại thấy Bùi Khước bỗng nhiên đi về phía cô.
Sau khi cô tỉnh dậy vẫn chưa trang điểm, chỉ bôi một ít kem dưỡng ẩm đã đi xuống rồi, trên gương mặt mộc vào buổi sáng còn sự mơ màng sau khi tỉnh ngủ, bị hành động đột nhiên tới gần của anh làm cho ngẩn ra, phát hiện anh muốn đưa đồ cho cô thì mới đứng yên, chân không lùi về sau nữa.
Bùi Khước cách hơi gần, tay buông rất thấp, có lẽ là vì tránh khỏi ống kính, cố tình để quầy bếp ngăn lại.
Giữa các ngón tay cầm một chiếc kẹp tóc màu nhạt, anh khẽ nói: "Rơi rồi."
Mặt Triệu Nghê Hạ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-cau-vong/3352578/chuong-18.html