Cô nhìn vào màn hình, thấy người gọi là Lục Tú Nhân thì vội vàng nhận nghe.
“ Mẹ, mẹ sao rồi?" Thủy Miểu Miểu lo lắng hỏi.
“ Miểu Miểu, bác sĩ nói mẹ hồi phục rất tốt, sáng nay làm thủ tục, mẹ đã về nhà rồi ".Lục Tú Nhân từ từ nói.
“ Mẹ …” Thủy Miểu Miểu kêu lên một tiếng.
Sao lại phải gấp gáp về nhà như vậy.
Thủy Miểu Miểu biết, Lục Tú Nhân đơn giản là không muốn tốn thêm tiền của cô nữa.
Vô vàn điều muốn nói lại bị nghẹn lại nơi cổ họng.
“ Khi nào rảnh con sẽ đến thăm mẹ ". Thủy Miểu Miểu ôn nhu nói.
“ Con nha, cứ đối tốt với Thẩm tiên sinh là mẹ yên lòng. Đừng có gặp Dạ Lăng Dật nữa, hai đứa vĩnh viễn không thể trở lại với nhau được đâu ". Nói đến Dạ Lăng Dật, giọng Lục Tú Nhân trùng xuống.
Thủy Miểu Miểu không muốn Lục Tú Nhân phải lo lắng, vội vàng nói với Lục Tú Nhân:" Bây giờ con đang cùng với Mặc Thần ăn cơm, không có mâu thuẫn gì cả, mẹ yên tâm đi. Trước đó, con làm cho anh ấy nổi giận nhưng sau đó đã ổn rồi ạ ".
“ Là sao?" Lục Tú Nhân không nhịn được liền hỏi.
“ Con đưa máy cho Mặc Thần nói chuyện với mẹ nhé ". Thủy Miểu Miểu đưa điện thoại di động cho Thẩm Mặc Thần, tròng mắt khẽ liếc qua điện thoại, đáng thương nhìn anh.
Thẩm Mặc Thần liếc cô một cái, lười biếng dựa người vào ghế, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228275/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.