Đi ra ngoài, Thẩm Mặc Thần nhìn về phía cô, hỏi: "Muốn tôi đưa em tới công ty không?"
Thủy Miểu Miểu dò xét tập đoàn Hoàn Thần cách đó không xa, cười lắc đầu, nói ra: "Không cần, ăn quá no, tôi đi bộ dễ dàng tiêu hóa. Vậy, Thẩm tiên sinh, đi thong thả."
Thẩm Mặc Thần cũng không vạch trần cô, lên xe, rời đi.
Thủy Miểu Miểu thở dài một hơi, vừa đi vài bước.
Cũng không biết Lâm Mỹ Quyên từ góc nào đi ra, cản ở trước mặt cô, lạnh lùng âm hiểm nhìn Thủy Miểu Miểu.
Thủy Miểu Miểu nghĩ thầm không xong, thận trọng cúi đầu với Lâm Mỹ Quyên.
"Tôi nghĩ lời tôi nói trước đó, cô đã nghe được rồi." Lâm Mỹ Quyên thẳng vào vấn đề nói.
Thủy Miểu Miểu biết bà muốn giới thiệu Ân Diêu cho Thẩm Mặc Thần.
Tranh vào vũng nước đục này, cô không muốn lội.
"Dì là cân nhắc vì Thẩm tổng, là mẹ, đều hi vọng con mình phát triển tốt, Thẩm tổng sẽ lý giải nỗi khổ tâm của dì." Thủy Miểu Miểu khách khí nói.
Thái độ Thủy Miểu Miểu vượt quá ngoài ý muốn của Lâm Mỹ Quyên.
Bà ta nhíu lông mày, nói ra: "Không phải dạng phụ nữ gì đều có thể trở thành tổng tài phu nhân Thẩm thị, Thần Thần cần một người phụ nữ có khả năng giúp đỡ nó, tôi không muốn nó đi quá mệt mỏi."
"Hi vọng dì đạt được ước muốn." Thủy Miểu Miểu tính tình tốt nói.
Lâm Mỹ Quyên có chút không hiểu, hỏi: "Cô đồng ý rời khỏi con tôi sao?"
"Dì tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228209/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.