Thẩm Mặc Thần lái xe đến nhà hàng Tây gần tập đoàn Hoàn Thần.
Nơi này có bữa sáng buffet.
Thẩm Mặc Thần cầm hai miếng sanwich, một cái dăm bông, một ly cà phê, ngồi ở vị trí cửa cửa sổ.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, rơi trên người anh, phảng phất bao phủ cho anh một tầng ánh sáng mờ nhạt, lại khiến cả người anh còn sáng hơn ánh sáng.
Hơn người.
Thủy Miểu Miểu suy tư liếc nhìn anh, gặm bánh kem đi tới, đá văng cái ghế ra, ngồi đối diện với anh.
Thẩm Mặc Thần nhìn sang đĩa của cô.
Xếp thành núi nhỏ.
"Em ăn nhiều như vậy sao?" Thẩm Mặc Thần trầm giọng hỏi.
"Bữa sáng bữa trưa giải quyết cùng lúc." Thủy Miểu Miểu nhai bánh kem nói.
"Công ty của các em không phải có bữa trưa tự phục vụ sao? Ăn uống quá độ không tốt với thân thể, nên ăn ít nhiều bữa ăn." Thẩm Mặc Thần thuyết giáo nói.
Thủy Miểu Miểu cắn một miệng bánh kem lớn, nhíu lông mày, nghi ngờ hỏi: "Làm sao anh biết công ty của tôi có bữa trưa tự phục vụ?"
Thẩm Mặc Thần bất động thanh sắc nhìn về phía Thủy Miểu Miểu, nói ra: "Hiện ở công ty đều cung cấp đồ ăn cho công nhân viên chức, không phải sao?"
Thủy Miểu Miểu uống một hớp sữa bò, gật đầu nói: "Hình như là có, chẳng qua, thẻ làm việc của tôi vẫn đang làm, trước mắt, còn không thể ăn lương thực nộp thuế."
"Hôm nay trở về làm xong đi, vẫn nên ăn ít một chút, ăn hỏng bụng." Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228208/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.