Tả Doanh Doanh mở to hai mắt nhìn, cả giận nói: "Cô đang nói bậy bạ gì đó, người nào hạ thuốc cô hả? Đầu óc cô có bị bệnh không."
"Bà không hạ thuốc tôi, vậy qua tìm Lục Tú Nhân làm gì?" Thủy Miểu Miểu như hời hợt cười nói, ánh mắt lại nhìn kĩ Tả Doanh Doanh.
"Tôi chỉ không để cho bà ta không cung cấp phí sinh hoạt cho cô, tôi phải để cô chết đói." Tả Doanh Doanh xúc động nói ra miệng.
Thủy Miểu Miểu bừng tỉnh hiểu ra, gật đầu nói: "Thì ra bà muốn tôi chết đói à, tôi bình an trở về, thật đúng là để bà thất vọng rồi."
Tả Doanh Doanh sợ hãi nhìn Thủy Miểu Miểu, có loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Nếu Thủy Miểu Miểu gả quan lớn, sẽ không làm khó dễ bà ta thật chứ?
Tả Doanh Doanh chỉ Thủy Miểu Miểu, nói ra: "Tôi cảnh cáo cô, tuyệt đối không nên có gì, nếu cô không nghe lời của tôi, tôi lúc nào cũng có thể đào mộ mẹ cô, bây giờ cô hi sinh, cũng là vì sự nghiệp của cha cô, đừng đấu tranh nội bộ."
"A." Thủy Miểu Miểu qua loa một câu, xoay người, đi về phía nhà vệ sinh, cũng không quay đầu lại nói ra: "Tôi đi thay quần áo."
Tả Doanh Doanh nhìn bộ dạng Thủy Miểu Miểu không quan trọng, bà ta có chút không hiểu rõ cô.
Bời vì không hiểu rõ, cho nên, căn bản cũng không biết nhược điểm của cô ở nơi nào.
Thủy Miểu Miểu cụp đôi mắt, bình tĩnh thay đổi bộ đồ Tả Doanh Doanh mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/3228159/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.