“Tất nhiên rồi.” Lăng Nguyên mỉm cười rồi dẫn cô vào phim trường: “Cô là nữ diễn viên đóng thế về võ thuật duy nhất trong phim trường. Lạc Hân cũng đã từng xem qua những bộ phim cô đóng và cảm thấy rất không tồi.” Vừa nói anh ta vừa mở cửa của phòng nghỉ: “Mời vào”Trong đầu Tô Ánh Nguyệt mờ mịt đi theo anh ta vào trong phòng. 
Đây thật sự không phải là một giấc mơ. 
Cô lúng túng đứng ở cửa, không biết nên phản ứng như thế nào. 
Trong phòng nghỉ, Lạc Hân mặc một bộ cổ trang đang hóa trang. 
Thấy cô đi tới, người phụ nữ nhẹ nhàng ra hiệu cho Tô Ánh Nguyệt ngồi xuống: “Lăng Nguyên đều đã nói với cô rồi đúng không?” 
“Sau này không cần lại dầm sương dãi nắng nữa, chỉ cần làm diễn viên đóng thế cho tôi, tôi sẽ trả cho cô tiền lương gấp ba lần” Hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến Tô Ánh Nguyệt cảm thấy choáng váng: “Cô Lạc Hân chúng ta chưa từng tiếp xúc, làm sao cô sẽ đến tìm tôi vậy?” 
Lạc Hân mỉm cười: “Bởi vì một người bạn của tôi cảm thấy có rất xuất sắc” Tần Nam Phong mới sáng sớm đã quỷ khóc sói gào năn nỉ thì cô ta có thể làm được gì bây giờ? “Tôi có biết người bạn này của cô không?” 
Tô Ánh Nguyệt nhíu mày, trong ấn tượng của cô mình không hề có một người bạn tên tuổi như vậy. 
Lạc Hân khẽ nở nụ cười: “Sau này cô sẽ được làm quen”Đúng lúc này cửa phòng nghỉ bị gõ mở: “Cô Lạc, đạo diễn hỏi đã chuẩn bị xong chưa?” 
“Ừ xong rồi” Lạc Hân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669286/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.