Đái xong, người Đường Thanh mềm nhũn, thở hổn hển nằm trong lòng hắn.
Trần Vũ lại mút tai cậu, giọng hắn khàn khàn: "Sướng không?"
Sau cơn sướng khoái đầu óc Đường Thanh sẽ trống rỗng trong vài giây, lúc này cậu sẽ hoàn toàn khuất phục cảm xúc của mình.
Mặt mũi Đường Thanh đỏ bừng, hai mắt ướt nước mơ màng, cậu nức nở đáp: "... Dạ sướng."
"Ái phi đái ướt tay trẫm rồi, to gan lắm."
Vừa nói hắn vừa hôn mút tai và gáy Đường Thanh, người cậu tê dại, mềm nhũn: "Thánh thượng..."
"Trẫm phải phạt sao đây? Hửm?"
Đường Thanh đã tỉnh táo lại, cậu cố chịu sự tê dại, trả lời: "Bên... ưm... bên kia có nước, để thần rửa tay cho thánh thượng... ư..."
"Trẫm hỏi cách phạt, ái phi muốn bị phạt gì?"
"A... thần... thần không biết..."
Trần Vũ vừa day hột le vừa mút vành tai của cậu, người Đường Thanh tê rần từ vai gáy đến thắt lưng, lồn cũng sướng tê, lý trí của cậu đang mờ dần đi.
Giọng Trần Vũ khàn trầm như lời mê hoặc của ác ma, nó khơi gợi ra dục vọng nguyên thủy mãnh liệt sâu trong con người.
Ác ma lại hỏi: "Ái phi muốn gì?"
Muốn gì?
Cậu muốn gì?
Đường Thanh nhắm mắt lại, cậu muốn được sướng.
Muốn được sướng lồn, sướng vú, sướng khắp người, bên trong lồn cũng muốn.
"Thần... ưm... thần muốn bị thánh thượng đái vào lồn..."
Hơi thở của Trần Vũ trở nên nặng nề hơn, hắn cắn vành tai của cậu rồi hỏi: "Ái phi thích lắm à?"
"... Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-giuong-bao-quan/3598311/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.