Chương trước
Chương sau
Từ hôm đó trở đi, đêm nào Trần Vũ cũng cắm cặc trong lồn Đường Thanh ngủ suốt đêm, kỳ lạ là cơn sốt mùa hè của hắn cũng biến mất.

Không bị sốt nữa nên Trần Vũ giải quyết chính vụ suôn sẻ hơn, cũng có tinh thần nghĩ ra đủ trò "chơi đùa" với ái phi của hắn.

Trần Vũ cho người làm một con cặc giả nhỏ hơn cặc hắn một chút, cặc bằng ngọc tử la lan rất đẹp, phần gốc được gắn vào một cái đế hình hoa sen bằng vàng, ngoài ra trên đế hoa còn gắn hai sợi dây xích mảnh, dài chừng hai gang tay, đầu kia của hai sợi xích là hai cái còng vàng có chốt.

Lúc cung nhân đưa đồ đến, Trần Vũ đang ôm Đường Thanh ngồi trong thư phòng phê tấu chương.

Hai người ngồi sau một chiếc bàn dài, cao chừng nửa người, phần trên của Đường Thanh vẫn áo mũ chỉnh tề nhưng bên dưới thì trần trụi.

Đường Thanh nép vào lòng Trần Vũ, mặt mũi đỏ bừng, hô hấp không ổn định.

Trần Vũ dùng tay phải để phê tấu chương, còn tay trái thì sờ lồn cậu.

Bên dưới đã ướt nhẹp.

Lúc cung nhân đi vào, Đường Thanh dúi mặt vào lòng Trần Vũ, cắn chặt răng, cơ thể co rúm như muốn biến mất ngay tại chỗ.

Trần Vũ thọc tay vào lồn Đường Thanh, vì căng thẳng nên lồn non cắn chặt tay hắn. Hắn móc mạnh mấy cái, người trong lòng "hức" một tiếng rồi im bặt, hạ thân run rẩy.

"Để đó, lui ra đi." Trần Vũ nói.

Sau khi cung nhân kia ra ngoài, hắn gạt hết tấu chương sách vở sang một bên, bế Đường Thanh lên bàn ngồi.

Trần Vũ mở hộp gỗ, lôi món đồ chơi mới ra.

Hắn cười: "Ái phi thấy sao, đẹp chứ?"

Vừa nói hắn vừa giơ món đồ chơi kia lên trước mặt Đường Thanh, một con cặc giả bằng ngọc tím, nó được điêu khắc mài dũa tỉ mỉ đến từng đường gân, phần đế là một bông hoa sen tám cánh bằng vàng cực kỳ tinh xảo, ngay cả hai sợi xích và còng tay cũng đẹp đẽ vô ngần.

Nếu bỏ qua hình dáng thô tục của "gậy ngọc" kia thì món đồ này là một tác phẩm mỹ nghệ tuyệt vời.

Đường Thanh chợt nhớ đến cổ vật được trưng bày trong viện bảo tàng cũng có mấy món đồ kiểu này, từ thủa xa xưa người ta đã biết dùng "đồ giả" rồi. Biết đâu vài ngàn năm sau, món đồ chơi này cũng sẽ được người ta phát hiện rồi trưng trong bảo tàng cho người đời thăm thú.

Nghĩ đến đó, mặt Đường Thanh đỏ bừng lên, chỉ muốn chạy trốn.

Trần Vũ ngắm nhìn biểu cảm xấu hổ của cậu, vừa lòng mỉm cười.

"Mở chân ra."

Đường Thanh nghe lời làm theo, cậu biết mình có phản kháng cũng vô dụng.

Bên trên cậu vẫn mặc xiêm y chỉnh tề, còn bên dưới thì trần trụi, quần dài và quần lót của cậu đã bị người ta cởi ra ném xuống đất. Đường Thanh tách chân ra, chân cậu thon dài, trắng trẻo nuột nà còn hơn chân của các cô gái cổ đại lúc bấy giờ.

Ở cổ đại chiều cao trung bình của nam nữ rất thấp, Đường Thanh cao hơn 1m7 đã nổi bật hơn người, còn Trần Vũ cao đến 1m9 thì chẳng khác nào quái vật, vẻ bề ngoài cao to dũng mãnh đã góp phần không nhỏ trong việc gầy dựng hình tượng bạo quân của hắn.

Vì chiều cao khiêm tốn nên rất ít có cô gái nào có được cặp chân dài như Đường Thanh, đã thế ông trời lại ban cho cậu một tỷ lệ cơ thể tuyệt đẹp, chân dài eo thon, vai không quá rộng cũng không quá hẹp, tỷ lệ đầu và vai rất cân đối, nói chung là một cơ thể hoàn mỹ.

Chân ngọc mở ra, hé lộ chốn đào nguyên tuyệt vời, dương vật nhỏ nhắn thanh tú có màu hồng nhạt đã đứng thẳng tắp như một cây trúc non. Nhìn xuống dưới là cái lồn dâm ướt nhẹp vì bị Trần Vũ sờ mó nãy giờ. Ngay cả lỗ đít cũng ướt, nhìn là biết đã được nới lỏng.

Trần Vũ cầm cặc giả bằng ngọc nhắm vào cửa lồn, ung dung hỏi: "Ái phi thích trẫm cắm nó vào đâu đây? Cắm vào lồn... hay cắm vào đít?"

Đường Thanh bị Vua sờ lồn nãy giờ cũng đã nứng chảy nước, lỗ lồn mấp máy như muốn nuốt đầu cặc giả vào. Cả lỗ đít cũng ngứa ngáy, người rạo rực bứt rứt.

Mặt cậu đỏ rực, lí nhí: "Cắm... cắm vào đâu cũng được."

Trần Vũ không vừa lòng với câu trả lời này, hắn vạch áo Đường Thanh ra rồi ngắt núm vú hồng của cậu.

"Á!" Đường Thanh đau, co rúm che ngực lại.

"Bỏ tay, ưỡn ngực ra."

Đường Thanh rưng rưng làm theo. Cậu ưỡn ngực ra cho Trần Vũ ngắt véo hai núm vú, lúc nặng lúc nhẹ, lúc đau lúc sướng, hai núm vú đỏ rực, run run đứng dậy như hai đóa mai đỏ trong tuyết trắng.

Trần Vũ nuốt nước bọt, cúi đầu liếm cắn đầu vú bên phải. Hắn lè lưỡi ra trêu đùa với núm vú nhỏ rồi lại ngậm vào nút nhẹ, người Đường Thanh tê tê, hơi thở nặng nề.

Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, thánh thượng lại ngứa răng nên bèn há miệng cắn núm vú non mềm.

Đường Thanh giật nảy: "Hức!"

Cậu nức nở nhưng không dám phản kháng: "Thánh thượng..."

Đường Thanh là song tính, ngực cậu không to như đàn bà nhưng cũng không bằng phẳng, rắn chắc như đàn ông. Hai bầu vú mềm bé xíu, ép lại chắc bằng quả cam non, Vua thích thú ngoạm cả bầu vú vào miệng, hết mút rồi liếm, hết cắn rồi day. Bầu vú phải ướt đẫm toàn dấu răng, núm vú sưng to, đỏ tấy.

Đường Thanh nghẹn ngào rên rỉ, chẳng biết đang đau hay đang sướng, nước lồn chảy ướt bàn.

Trần Vũ chỉ tập trung chơi bầu vú phải, hắn ngó lơ bầu vú trái, thậm chí không thèm chạm tay vào.

Núm vú trái cứng ngắc, ngứa ngáy khó chịu kinh khủng, cậu chỉ muốn tự đưa tay lên ngắt véo nó nhưng lại không dám làm càn.

Đường Thanh khó chịu, mềm giọng nức nở: "Thánh thượng... bên trái... bên trái nữa..."

"Cái gì?"

"Bên... vú bên trái..."

"Vú bên trái làm sao?"

Đường Thanh biết Vua thích nghe những lời dâm dục lúc làm tình, cậu cắn môi, nói: "Vú bên trái cũng muốn... thánh thượng... thánh thượng cũng cắn nó đi..."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.