Hai ngày sau mọi chuyện ở hành cung đã vào quỹ đạo, đến hành cung chỉ để tránh nóng thôi chứ Trần Vũ là Vua một nước nên vẫn phải làm việc, coi như là đổi chỗ làm mát mẻ hơn.
Đường Thanh vẫn giữ cách sống cũ, suốt ngày cậu chỉ ở lì trong viện của mình nhưng dạo gần đây có chuyện khiến cậu phải phiền não.
Thấy Đường Thanh có chuyện phiền lòng, Liên lo lắng bèn bảo: "Cậu ơi, em thấy ở ngoài có một hồ sen to lắm, hay mình ra đó ngắm sen đi?"
Đường Thanh nghĩ một chút rồi gật đầu, thời tiết nóng nực cộng thêm nhiều điều phải suy tư nên trong lòng Đường Thanh rất bức bối. Tính Đường Thanh vốn không thích ở lì trong nhà, ngặt nỗi vì hoàn cảnh nên cậu phải cố chịu, giờ vì chuyện phiền lòng nên Đường Thanh thấy rất ngột ngạt, chi bằng ra ngoài cho khuây khỏa.
Cậu dẫn Liên ra hồ sen chơi, giữa hồ có một cái đình nghỉ mát. Có bài ca dao rằng:
"Trong đầm gì đẹp bằng sen Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàngNhị vàng bông trắng lá xanhGần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
Đúng là trong đầm không có gì đẹp hơn sen cả, giữa những lá sen xanh biếc là những bông sen trắng muốt đang nở rộ, xanh trắng đan xen lại điểm thêm nhị vàng. Gió mùa hè thổi qua mang theo hương sen thơm dịu thấm đượm lòng người, tự nhiên thấy lòng mình thanh thản.
Đang lúc Đường Thanh thơ thẩn ngắm sen thì chợt có tiếng nói từ đằng sau: "Ta còn tưởng là ai, hóa ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-giuong-bao-quan/3598297/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.