Giọng nói giao long trầm thấp, từng tiếng từng tiếng gọi tên Bùi Vân Thư.
Chầm chậm kéo dài, rầm rì mang tình ý, dìu dịu ru người vào giấc ngủ.
Bùi Vân Thư không hiểu tại sao mà mình cảm thấy rất mệt mỏi rất buồn ngủ, dường như cơ thể luôn phải căng thẳng trong mấy ngày liên tục. Cho dù là những lúc có rồng đen ở gần mình, cũng không bằng cảm giác bây giờ, khi ở bên cạnh người trước mặt.
Chúc Vưu ôm y, nhẹ nhàng hạ xuống nụ hôn bên tai y, rồi lần dần đến cổ hôn sâu, mút ra dấu hoa mai. Hai tay đang ôm Bùi Vân Thư của hắn rất nghiêm chỉnh, khoảng cách giữa hai mí mắt Bùi Vân Thư càng lúc càng nhỏ, cuối cùng mơ mơ màng màng nói: “Ta có mang cho ngươi ít rượu.”
“Rượu gì?” Chúc Vưu.
Bùi Vân Thư lấy bầu rượu trong túi trữ vật của mình ra, mùi rượu theo đó tràn ra ngoài, rượu mà y lấy ra chính là loại đã làm Bách Lý Qua say ngất, y chỉ vừa ngửi thử thôi, càng thấy buồn ngủ thêm.
Bùi Vân Thư chậm rãi khép mắt lại.
Chúc Vưu không chạm vào bầu rượu, chờ Bùi Vân Thư ngủ thiếp đi, hắn mới cúi đầu, trán chạm trán với Bùi Vân Thư.
Thần thức tiến vào trong đầu Bùi Vân Thư.
Bùi Vân Thư không hề đề phòng hắn, thức hải mở ra cho Chúc Vưu tiến vào bên trong một cách dễ dàng. Sâu trong thức hải, có một đứa trẻ cao chừng một tấc đang ngồi trên đất, đứa trẻ da dẻ trắng nõn như ngọc, người bị quấn từng vòng từng vòng lá cây, trên đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-duoi-su-mon-deu-khong-dung/1483549/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.