Tranh có mặc y phục có, mà không mặc y phục thì càng nhiều, còn có cả nửa che nửa hở, lụa mỏng khẽ khoác lên, bất kể là ai đi chăng nữa, nhìn một cái thôi mặt đã đỏ đến mang tai.
Tên này thật sự ngang ngược quá rồi!
Bùi Vân Thư chỉ vội vã lật ra hai trang, thấy rõ trong sách này vẽ cái gì, lập tức biến sắc, một đóm lửa đốt quyển sách này không còn một bụi.
Tên họa sĩ vẽ chắc chắn họa kỹ rất cao, phối sắc cũng rất lớn gan toàn dùng những màu sặc sỡ đến diễm lệ, đôi nét bút đã đủ để y nhận ra người còn lại nhất định là Trâu Ngu không thể nghi ngờ, thậm chí ngay cả biểu cảm trên mặt thôi, đã trông sinh động như thật vậy.
Lụa đỏ uyển chuyển, từng bức họa đều là phóng đãng vô cùng.
Sắc mặc của Bùi Vân Thư trông không tốt, Thanh Việt kiếm cũng toát ra sát khí, chỉ chớp mắt thôi, quyển sách trên bàn đã bị đốt thành tro.
Bách Lý Qua giận tím mặt, “Kẻ này rốt cuộc là ai, thật sự không biết xấu hổ. Ban nãy ta đã nhìn rất cẩn thận rôi, không những không vẽ ra được một phần ngàn mỹ mạo của phu quân, nhất định là hắn còn uy hiếp họa sĩ, bắt tên họa sĩ cố ý vẽ chỗ đó của hắn to hơn bình thường, da mặt tên này đúng thật là đủ dày.”
Câu này của hắn vừa dứt, Bùi Vân Thư và Hoa Nguyệt lập tức xoay người nhìn về phía hắn, ý tứ trong mắt một lời khó nói hết.
Bách Lý Qua đối diện với tầm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-duoi-su-mon-deu-khong-dung/1483523/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.