Chương trước
Chương sau
Những cơn gió lạnh buốt cũng không hề lấy đi hơi ấm trong lòng.

Hứa Diệc Châu đưa Nhiễm Tích đến con đường nhỏ bên cạnh ký túc xá. Trên đường đều là các đôi tình nhân trẻ, nên cũng không ai chú ý đến hai người.

"Trở về đi, khi nào đến ký túc xá thì gọi điện cho anh." Hứa Diệc Châu chỉnh lại khăn quàng cổ cho Nhiễm Tích, rồi nói.

"Dạ, vậy trả khăn quàng cổ cho anh nè." Nhiễm Tích nghĩ tí nữa Hứa Diệc Châu còn phải đi một đoạn đường rất dài, trên đường gió lại to như thế, cần phải quàng khăn để ngăn gió lạnh.

"Có người đến đón anh rồi, anh không cần đâu, em giữ đi, lần sau gặp lại rồi trả cho anh cũng được, hoặc là em giữ lại làm kỷ niệm cũng được."

Nhiễm Tích cười, lắc nhẹ bàn tay Hứa Diệc Châu đang nắm tay cô, có chút lưu luyến không rời, "Vậy em đi đây."

"Đi đi."

"Bái bái, anh Diệc Châu."

Trong lòng tựa như được bôi mật, Nhiễm Tích vẫy vẫy tay với Hứa Diệc Châu rồi đi vào ký túc xá.

Thấy bóng dáng cô gái nhỏ rời đi xa, Hứa Diệc Châu cười cười, cũng xoay người rời đi.

******

"Về rồi à!"

Trong túc xá vẫn chỉ có một mình Tưởng Hàm, cô ấy đang ngồi chơi điện thoại, thấy Nhiễm Tích về nên ngẩng đầu lên hỏi một câu, lại cúi đầu xuống, sau đó lại đột nhiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt chứa đầy bát quái nghi hoặc.

"Chậc chậc, cậu lấy cái khăn quàng cổ này ở đâu vậy?" Tưởng Hàm đứng lên đi đến bên cạnh Nhiễm Tích, vây quanh cô hỏi, "Lúc ra cửa tớ đâu thấy cậu mang theo đâu."

Nhiễm Tích vô ý thức sờ sờ khăn quàng cổ, nghĩ đến chủ nhân của nó, khóe miệng liền không khống chế nổi cười một cái.

"Chao ôi chao ôi chao ôi, cậu còn cười!" Tưởng Hàm chỉ chỉ khóe môi Nhiễm Tích, ý tứ sâu xa, "Có biến nha!"

Nhiễm Tích giả bộ tức giận nhăn lông mày, nói: "Có biến gì đâu, cậu toàn đoán mò!"

Suy nghĩ một chút, Nhiễm Tích lại nói sang chuyện khác, "Mọi người đâu hết rồi? Còn chưa về à?"

Thấy Nhiễm Tích không muốn nói, Tưởng Hàm cũng không tiếp tục gặng hỏi nữa, thuận theo chủ đề của Nhiễm Tích, "Chưa ai về hết, Phùng Mộng Kiểu hình như ra ngoài ca hát, còn Y Y bảo cậu ấy sẽ về muộn, cũng không nói đi đâu."

Nhiễm Tích gật gật đầu, cũng không hỏi nhiều, ngồi vào ghế bắt đầu bận rộn làm việc của mình.

Tưởng Hàm đi tới đi lui bên cạnh cô vài lần, đột nhiên nói: "Tớ cảm thấy, hình như Tô Y Y đang yêu đương."

"Hả?" Nhiễm Tích hơi kinh ngạc.

Chợt nghĩ đến hồi quay 《 Thanh Xuân Có Bạn 》 Tô Y Y và An Hựu Dư có tương tác với nhau, chẳng lẽ là hai người bọn họ quen nhau rồi?

"Tớ chỉ cảm thấy hình như vậy thôi, cậu xem cậu ấy đi, suốt ngày chỉ ôm điện thoại, không có việc gì cũng ngồi nhìn điện thoại cười ngây ngốc, lúc nghe điện thoại cũng đi ra ngoài nghe. Cậu nghĩ thử coi lúc đó trong phòng cũng không ai đang học tập gì cả, vì sao không thể nghe trực tiếp trong phòng? Lúc nào nghe điện thoại cũng chạy ra ngoài như vậy, vừa nghĩ là biết cậu ấy có chuyện gì đó giấu mình rồi." Tưởng Hàm phân tích rõ ràng, còn lại gần hỏi ý kiến Nhiễm Tích, "Cậu nói xem có đúng không?"

Nhiễm Tích gượng cười gật gật đầu, gạt đi ý nghĩ ra ngoài gọi điện thoại cho Hứa Diệc Châu trong đầu, vẫn là gửi tin nhắn đi.

******

Tập cuối cùng của 《 Trang Phục Mới Của Nữ Thần 》 bắt đầu ghi hình, chủ đề lần này là “Tình Yêu Pha Lê”, cũng chính là trang phục tình nhân.

Trang phục tình nhân à, Nhiễm Tích bỗng chốc nghĩ đến Hứa Diệc Châu, ha ha ha, cuối cùng cô cũng được mặc đồ đôi với anh rồi, cho nên lúc Doãn Tuyền hỏi cô muốn mời ai đến hợp tác với mình, cô từng câu từng chữ nói ra tên Hứa Diệc Châu.

Doãn Tuyền biết rõ gần đây Nhiễm Tích có hợp tác cùng Hứa Diệc Châu trong một bộ phim, chỉ nghĩ hai người có quan hệ tốt với nhau, cũng không nghĩ gì khác.

Nhiễm Tích trở về liền gọi điện thoại cho Hứa Diệc Châu, hỏi anh về lịch trình buổi ghi hình hôm ấy, vừa khéo là Hứa Diệc Châu không bận gì cả, liền quyết định như vậy.

Từ chỗ Hứa Diệc Châu hỏi về số đo chiều cao, chiều dài vai, vòng eo các thứ, Nhiễm Tích cùng Doãn Tuyền nhanh chóng làm ra trang phục cho anh, đương nhiên là phải thử qua một lần để biết có vừa hay không, nên ngay ngày hôm đó, Nhiễm Tích và Doãn Tuyền cầm theo trang phục ngồi lên máy bay đi đến phim trường của anh.

Trong trường quay, nhân viên làm việc nhìn thấy Nhiễm Tích đều khách khí chào hỏi.

Làm việc với nhau lâu như vậy, mọi người đều biết tính tình Nhiễm Tích như thế nào, còn về việc nói cô sao chép, chuyện này cũng đã trôi qua nên cũng không có người chú ý nữa.

Trừ Triệu Mỹ Đình lúc nhìn thấy Nhiễm Tích đều lộ ra vẻ châm chọc khiêu khích, Nhiễm Tích không nhìn thấy Chu Nhĩ Nhã, nghe người ta nói là cô ấy đã chết trong phim rồi. Nhiễm Tích còn nhớ trong kịch bản Chu Nhĩ Nhã được sống đến tận cuối, nhưng hình như kịch bản đã được biên kịch sửa lại, nói là cảm thấy nhân vật của Chu Nhĩ Nhã chết đi mới tạo cảm giác bi kịch cho phim.

Nơi đang tập trung nhiều người nhất là chỗ của Hứa Diệc Châu.

Nhiễm Tích kéo Doãn Tuyền đi tới.

Hứa Diệc Châu đang quay cảnh đánh nhau, áo trường bào xanh đen, kết hợp với gò má lạnh như băng, hai đầu lông mày lộ ra vẻ trầm ổn, lại giống như mang vẻ bi thương ngập tràn. Trong tay anh cầm thanh kiếm, trên mặt vẫn còn dính vết máu, ánh mắt lạnh như băng, sắc bén nhìn chằm chằm hắc y nhân xung quanh.

"Cut! Không tệ không tệ, Diệc Châu này chúng ta quay lại đoạn hồi nãy một chút được không? Đổi góc quay khác." Đạo diễn ngồi sau màn hình hỏi Hứa Diệc Châu.

"Được." Hứa Diệc Châu đồng ý.

"Mau mau mau, thợ trang điểm đâu rồi? Đi lên trang điểm lại, chúng ta lại quay một lần nữa!"

Các nhân viên lại bận rộn làm việc.

Hứa Diệc Châu đứng ở đó, khẽ khom lưng phối hợp với thợ trang điểm, anh nhìn thấy Nhiễm Tích, gật đầu cười cười với cô.

Mặt mày Nhiễm Tích cong cong, cũng không nhịn được giương khóe môi.

"Ồ? Tích Bảo, sao cháu lại tới đây? Không phải đã đóng máy rồi sao, như thế nào, không bỏ được đoàn phim à!" Phó đạo diễn nhìn thấy Nhiễm Tích, vẻ mặt kỳ lạ.

"Chào đạo diễn Trương ạ, " Nhiễm Tích ngọt ngào chào hỏi, sau đó chỉ chỉ Hứa Diệc Châu, "Cháu đến tìm thầy Hứa có chút việc."

Phó đạo diễn ý tứ sâu xa nhìn Nhiễm Tích một cái, "Thầy Hứa của cháu quay hết cảnh này là được nghỉ rồi."

"Dạ vâng, đạo diễn Trương mau đi đi ạ, cháu đứng ở đây là được rồi."

Sau khi phó đạo diễn rời đi, Nhiễm Tích lại chuyên tâm nhìn Hứa Diệc Châu quay phim, nhìn anh treo ngược trên dây cáp đánh nhau với hắc y nhân, nhìn anh quỳ rạp xuống đất hộc máu...

"Mọi người đang quay phim ngược kết thúc bi thảm à?" Doãn Tuyền đột nhiên hỏi.

Nhiễm Tích nhếch miệng cười nói: "Chị chờ tới lúc chiếu đến rạp xem là biết mà."

Doãn Tuyền cũng cười, "Nhất định sẽ đi xem."

Khoảng hai mươi phút sau, Hứa Diệc Châu quay phim xong đi đến, trên người còn mặc trường bào, chỉ là bây giờ đã dính đầy vết máu, sợi tóc cũng hỗn loạn, khóe miệng cũng có vết máu, cả người đều toát lên vẻ suy sụp.

"Chờ hơi lâu một tí." Hứa Diệc Châu đầu tiên nói một câu với Nhiễm Tích, sau đó quay qua chào hỏi với Doãn Tuyền, "Xin chào, tôi là Hứa Diệc Châu."

"Xin chào, tôi là Doãn Tuyền, nhà thiết kế của Nhiễm Tích."

"Ừ, tôi biết." Hứa Diệc Châu gật đầu, lại nhìn Nhiễm Tích, "Bây giờ thử đồ hả? Cần giữ bí mật không? Tới phòng nghỉ của anh đi."

Hai người đi theo vào phòng nghỉ của Hứa Diệc Châu, Hứa Diệc Châu còn cố ý đi chậm lại song song với bước chân Nhiễm Tích, thừa dịp không có người chú ý liền đưa tay qua nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhiễm Tích, sau đó Nhiễm Tích lại nhẹ nhàng bóp bóp tay anh một cái.

Đến phòng nghỉ, Nhiễm Tích và Doãn Tuyền ngồi trên ghế sofa, Hứa Diệc Châu đi vào thử đồ.

Trang phục rất vừa người, trong ánh mắt của Nhiễm Tích và Doãn Tuyền đều không giấu vẻ tán thưởng.

"Còn của em đâu?" Hứa Diệc Châu hỏi Nhiễm Tích.

"Em? Em cũng rất hợp, đã thử qua rồi."

Hứa Diệc Châu cười, "Anh rất mong đợi."

Nhiễm Tích khẽ rủ xuống đầu, đè xuống khóe môi đang giơ lên, nghĩ đến lúc trước khi gọi điện cho Hứa Diệc Châu nói về việc này. Lúc đó anh nói rất mong đợi được mặc đồ tình nhân với cô ở trước mặt nhiều người như vậy.

Trên đường trở về, Doãn Tuyền trêu chọc Nhiễm Tích, "Ánh mắt Hứa Diệc Châu nhìn em rất sủng ai nha, có phải hai người..."

Nhiễm Tích vội vàng cắt đứt lời nói của Doãn Tuyền, "Chị Doãn Tuyền chị nói gì vậy, anh ấy chỉ là thầy Hứa thôi."

"Em gọi người ta là thầy, người ta lại không thật sự là thầy em. Lại nói hiện tại tình thầy trò cũng nhiều mà, dù sao chị có thể cảm nhận được là cậu ấy đang thích em."

Đột nhiên cảm thấy chuyện của bọn họ không thể giấu diếm được nữa... Nghĩ đến ánh mắt của Hứa Diệc Châu lúc nhìn cô, cử chỉ của anh lúc ở với cô. Nhiễm Tích cảm thấy nếu hai người đứng cùng nhau, khẳng định là sẽ lộ ra mất, trừ khi không đứng cùng nhau nữa… Nhưng làm sao vậy được, sắp tới còn phải tuyên truyền cho phim nữa!

Nhiễm Tích xoay chiếc vòng trên tay, khẽ nhíu mày.

******

Đài truyền hình.

Hứa Diệc Châu xuất hiện làm tất cả mọi người rất ngạc nhiên.

Doãn Tuyền và Nhiễm Tích dính phốt đạo tác phẩm như vậy mà lại mời được Hứa Diệc Châu tới làm khách quý! Nhưng nghĩ lại thì gần đây Nhiễm Tích có quay phim chung với Hứa Diệc Châu, cảm thấy cũng có lý, Hứa Diệc Châu quả là một người trọng nghĩa.

Lúc Tiếu Vũ Tĩnh nhìn thấy Hứa Diệc Châu, vẻ mặt khó coi như vừa mới ăn trúng một con ruồi, nhưng vẫn tiến lên chào hỏi, "Chào anh Hứa."

Hứa Diệc Châu biết rõ quan hệ của cô ta và Nhiễm Tích không được tốt lắm, huống chi bạn gái còn đang đứng kế bên nhìn, cho nên anh chỉ nhàn nhạt gật gật đầu, xem như đáp lại.

"Lúc anh Hứa đóng bộ phim 《 Chiến Quốc 》 em có tới rạp chiếu phim xem, diễn xuất rất tốt." Tiếu Vũ Tĩnh rõ ràng không hề muốn kết thúc cuộc trò chuyện.

"Cảm ơn."

"Về sau nếu có cơ hội, em rất mong có thể hợp tác với anh Hứa, vừa lúc cũng có thể lãnh giáo diễn xuất, ha ha."

"Tiếu tiểu thư."

"Vâng?"

Con mắt Hứa Diệc Châu nhìn sang thợ trang điểm của Tiếu Vũ Tĩnh, thản nhiên nói: "Thợ trang điểm của cô còn đang đợi."

Tiếu Vũ Tĩnh lúc này mới rời đi, "Vậy em qua đó trước, tạm biệt anh Hứa."

Nhiễm Tích ở một cạnh nhìn toàn bộ màn này, cảm thấy rất hài lòng, đúng vậy, bạn trai phải như vậy mới phải, đối với người phụ nữ khác đặc biệt là người mà bạn gái mình không thích, phải lạnh nhạt như vậy!

Tiếu Vũ Tĩnh ra sân khấu đầu tiên, nên Nhiễm Tích, Hứa Diệc Châu, Doãn Tuyền ngồi trong phòng nghỉ xem phát trực tiếp.

Trong phòng nghỉ bố trí rất nhiều camera, Hứa Diệc Châu cũng không dám làm gì quá manh động, chỉ dựa vào trên ghế sofa, cánh tay khoác lên ghế sofa sau lưng Nhiễm Tích.

Người Tiếu Vũ Tĩnh hợp tác cùng là Dư Dương, trước đây cũng được đề cử trong hạng mục Couple được yêu thích nhất mà Nhiễm Tích và Ngô Nhất Hằng đoạt giải. Lúc hai người mặc trang phục tình nhân bước ra, các fan bắt đầu điên cuồng hét chói tai.

Nhiễm Tích xoay mặt nhìn Hứa Diệc Châu chân thành nói: "Thầy Hứa, tí nữa lúc anh xuất hiện, chắc chắn tiếng hét còn chói tai hơn bây giờ."

Khóe môi Hứa Diệc Châu nâng lên, không nói gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.