Sáng thứ bảy, ánh mặt trời đã sớm luồn vào cửa sổ tỏa khắp nơi trong căn phòng. Từng sợi nắng lấp lánh chiếu trên chiếc giường màu trắng tuyết, hơi nắng ấm áp tỏa bên mình quả thật thoải mái cực kỳ.
Không thể không nói, thời tiết vào sáng sớm như thế này rất thích hợp để ngủ nướng.
Nhưng Nhiễm Tích lại bị một trận chuông cửa đánh thức.
Mới sáng sớm mà, ai lại đáng ghét như vậy chứ? Làm cho người ta đang mơ đẹp lại bị đánh thức!
Nhiễm Tích cầm chăn kéo qua đầu, vẫn tiếp tục ôm gối ngủ.
Tối hôm qua cùng ba mẹ gọi video đến hơn mười giờ đêm, sau đó lại đọc tiểu thuyết của Trữ Phàm tới hơn mười hai giờ cô mới đi ngủ!
Tiếng chuông cửa vẫn vang lên không ngừng ――
Bây giờ mới mấy giờ chứ? Thò một cánh tay ra khỏi chăn, đưa tay mò mò trên cái tủ đầu giường, mò được điện thoại, dụi mắt nhìn, còn chưa tới tám giờ nữa!
Chưa kịp để xuống, chuông điện thoại lại đột nhiên vang lên.
Nhiễm Tích hết hồn xém chút nữa ném luôn cái điện thoại, mơ mơ màng màng nhìn trên màn hình hiện lên hai chữ "Thầy Hứa", Nhiễm Tích ấn nút nghe.
"Alo."
"Tiểu đồ lười, em còn chưa chịu dậy hả?"
Nhiễm Tích hừ hai tiếng, lầm bầm: "Dậy làm gì cơ?"
"Dẫn em đi cao lên, dậy nhanh lên đi, tôi đang đứng ngay ngoài cửa nên nếu bị người khác nhìn thấy thì không tốt lắm đâu."
Nói xong không đợi Nhiễm Tích đáp lại, Hứa Diệc Châu đã cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trau-gia-an-co-non-nhu-the-nao/2405110/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.