Ở bên ngoài lá thư bỗng viết mấy chữ, cực kỳ giống nét chữ của Tần Thâm, Tần Thâm biết, chỉ có một người có thể bắt chước, cũng bắt chước giống y hệt.
Chủ nhân của lá thư này —— Bạch Đồ.
Bên ngoài lá thư viết: Tần Thâm thân khải.
Hai tay Tần Thâm hơi run run, lần đầu tiên cảm thấy tên của mình viết ra lại đẹp đến như thế. Từng nét từng chữ được viết bằng nét bút trung tính, hệt như những vũ công múa ba lê quay cuồng trong tim cậu.
Quấy nhiễu suy nghĩ của cậu trong thời khắc này.
Tần Thâm nhẹ nhàng mở thư ra, sợ xé hỏng.
Giấy viết thư bên trong vẫn là màu xanh lá cây.
Tần Thâm mở ra, bên trong là một bức tranh. Một bức họa nho nhỏ.
Nếu như đối tượng vẽ không phải là Bạch Đồ, Tần Thâm nhìn thấy bức họa nhỏ này của họa sĩ cũng không muốn tiếp tục xem nữa.
Một đống thứ loạn thất bát tao, không biết là vẽ cái gì. Người nhìn hoa cả mắt.
Thế nhưng Tần Thâm lại tỉ mỉ nhìn thêm lần nữa. Đã hiểu ý tứ của Bạch Đồ.
Hình ảnh bên trong là một người đứng trên sân bóng, chỉ là có lẽ Bạch Đồ muốn tiện, nên không vẽ bãi cỏ. Trực tiếp mua giấy màu xanh lá, mà nam sinh kia đứng chính giữa ôm quả bóng.
Giấy chia làm ba màu sắc, trắng xanh đen.
Tần Thâm đứng ở giữa đường ranh giới trắng đen.
Vì sao Tần Thâm biết người kia là cậu? Bởi vì… ở trên trán của người trong bức họa nho nhỏ Bạch Đồ đã viết hai chữ Tần Thâm.
Trên giấy màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-tham-tinh-cho-em/976746/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.