:
Trước khi ngồi xuống, Đàm Tử Hiền giơ tay lên, nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay.
"Chắc ba mươi phút là đủ."
Thời gian nói chuyện càng dài, không khí càng căng thẳng, dễ đi tới đường cùng. Quá ngắn cũng không tốt, có khi chưa kịp nói xong đã xông vào đánh nhau. Cậu nghĩ khoảng ba mươi phút rồi quay lại là hợp lí, cho dù hai người kia đánh nhau thật cũng đủ thời gian để họ đánh cho thoải mái, xả hết tâm sự nhưng không đến mức tàn phế.
Cậu tìm một chỗ ngồi, sau đó tự nhiên bình thản gõ ngón tay lên bàn quầy bar, gọi bartender, có vẻ rất thường xuyên đi uống rượu: "Để họ nói chuyện của họ, chúng ta uống của chúng ta. Anh muốn uống rượu gì?"
Mãi không nghe thấy tiếng Tề Tĩnh trả lời, Đàm Tử Hiền quay sang nhìn, ánh mắt Tề Tĩnh vẫn hướng về phía căn phòng, vẻ mặt âu lo, dường như vẫn thấy lo lắng tiến triển của cuộc nói chuyện.
Đàm Tử Hiền vỗ tay mạnh trước mặt anh, kéo anh về hiện thực. Tề Tĩnh ngượng ngùng cười nói: "Xin lỗi, vừa rồi cậu hỏi tôi cái gì?"
Đàm Tử Hiền nhếch méo, nhận lấy menu cốc tai từ bartender, nhưng không đưa cho Tề Tĩnh mà tự độc chiếm quyền lựa chọn: "Đã qua trễ rồi. Anh không trả lời nên tôi sẽ quyết định thay anh. Rõ ràng đi uống rượu với tôi mà dám nghĩ tới người đàn ông khác, tôi sẽ chọn cho anh loại đắt nhất để anh xót ví."
"Ha ha." Tề Tĩnh bật cười, anh ngồi xuống, hào phóng nói, "Cứ chọn đi, cậu cũng uống cái đó. Tôi mời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-quyen-duy-nhat/584780/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.