Tề Tĩnh cứ tưởng rằng trời mưa.
Ánh mắt anh bị cơn gió lạnh thấu xương thổi tới hấp dẫn, chỉ thấy tầng tầng mây đen giăng mắc, không thấy giọt mưa nào.
Ảo giác mà thôi.
Lời của bác sĩ khiến sự chú ý của anh quay trở lại tấm phim chụp X quang: "Anh Tề, tình trạng hồi phục của anh không tệ, đối với người bệnh bị gãy hai xương mà nói, tốc độ này rất nhanh."
Bác sĩ đặt ngón tay chỉ vào vị trí gãy xương mờ nhạt trong phim chụp, chỗ máu đọng trước đây đã tan hoàn toàn, gần như không nhìn thấy dấu vết gãy, ngón tay bác sĩ phải vẽ vòng tròn vài lần anh mới thấy được. Xung quanh chỗ gãy xương sinh ra một lớp vảy xương nguyên thủy, trong ngoài kết hợp, có thể nói là đạt được tiêu chuẩn của hồi phục lâm sàng.
"Dựa theo tốc độ phục hồi này, cuối tuần có thể tháo bó bột, bắt đầu chậm rãi rèn luyện cổ tay và ngón tay. Cánh tay anh có thể thực hiện những động tác đơn giản, nhưng nhất định phải tránh vận động mạnh và bẻ tay góc rộng."
Cuối tuần.
Hai mắt Tề Tĩnh sáng ngời, vui vẻ không kiềm chế được: "Thật sao? Tốt quá rồi... Như vậy thì sinh hoạt bình thường sẽ tiện hơn rất nhiều. Lúc nào cũng làm phiền người khác chăm sóc, tôi rất bối rối."
Bác sĩ nghe vậy bèn bồi thêm một câu: "Anh hồi phục nhanh như vậy nhất định là nhờ người nhà chăm sóc tốt."
Tề Tĩnh cười: "Ừ... Ăn uống, làm việc, nghỉ ngơi đều tốt hơn trước đây rất nhiều, bình thường anh ấy luôn cẩn thận chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-quyen-duy-nhat/584714/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.