Sáng hôm sau, khi Nhược Hy từ trên lầu bước xuống thì đã thấy cảnh người làm trong biệt thự cuống quýt cả lên, trên nét mặt của người nào cũng hiện rõ sự lo lắng.
Chợt, cô nghe thấy một ngườì nhắc đến bốn chữ "xuất huyết dạ dày", cô liền tìm một hầu nữ để hỏi chuyện.
"Có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Phu nhân vẫn chưa biết gì sao? Cậu chủ đã nhập viện rồi. Nghe quản gia nói là bị xuất huyết dạ dày, rất nghiêm trọng."
"Xuất huyết dạ dày? Không phải tối hôm qua vẫn còn bình thường sao?"
"Phu nhân có điều không biết, hôm qua là ngày giỗ của bà chủ, cũng chính là mẹ của thiếu gia. Mỗi năm đến ngày này cậu chủ đều rất đáng sợ, tự nhốt mình ở trong phòng uống rượu. Nhưng không biết tại sao năm nay lại nghiêm trọng đến vậy."
Nói xong thì hầu nữ đó liền đi làm việc, còn Nhược Hy thì vẫn còn đứng đực người ra đó. Không biết tại sao cô lại cảm thấy lo lắng cho con người này, đáng lẽ cô nên vui mừng mới đúng.
Có phải vì cô cảm thấy đồng cảm?
Dù sao thì Lôi Kình Vũ cũng là một cậu bé đáng thương, bị mất mẹ từ sớm, ba thì lo cho công việc, bỏ bê con cái.
Đến bây giờ cô mới biết, không phải chỉ cần sống trong nhung ấm lụa êm thì sẽ hạnh phúc, không phải cứ được sinh ra trong gia đình giàu có thì sẽ được yêu thương.
Lôi Kình Vũ chắc chắn cũng giống như cô, cũng thèm khát một mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-hoi-am-cho-em-nhe-nhang-chiem-lay/2869780/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.