Chương trước
Chương sau
Tần Tử Văn rời đi không bao lâu thì tiệc cũng nhanh chóng kết thúc.Hai gia đình họ Tần và họ Thiên cùng nhau đi vào phòng khách,tất cả đều có mặt đầy đủ chỉ thiếu Tần Tử Văn.Thấy vậy Tần Đức Hải trong lòng đã giận dữ vô cùng nhưng ông vẫn cố nén xuống mà gượng gạo nói:

"Lão Thiên,ông và mọi người thông cảm cho Tử Văn một chút.Thằng bé này tùy tiện không hiểu chuyện.Tôi sẽ về dạy dỗ nó đàng hoàng.Còn Hi Vân cháu yên tâm,ông nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cháu."

Thiên Hi Vân nghe vậy dùng điệu bộ nhẹ nhàng,hiểu chuyện mà đáp:

"Ông không cần phải phiền lòng như vậy.Cháu biết anh Tử Văn cũng chỉ là quá bất ngờ mà thôi,cháu sẽ lựa lời nói với anh ấy."

Tần Đức Hải lập tức dịu xuống gật đầu hài lòng với cô ta:

" Vẫn là Hi Vân hiểu chuyện nhất."

Nói xong ông ấy quay sang nhìn Thiên Ngôn Khiết đang thì thầm to nhỏ với Tần Thiên Minh.Tần Đức Hải thầm nghĩ,hai đứa này đúng là không có phép tắc gì hết.Thiên Ngôn Khiết và Tần Thiên Minh bị ông nhìn thấy lập tức chột dạ mà im lặng.Mãi lúc sau Thiên Lập Tân mới lên tiếng:

"Chuyện này cứ như vậy đã,lão Tần khi khác chúng ta bàn tiếp.Bây giờ ông về nghỉ ngơi trước đi"

Sau đó ông hắng giọng nói với Thiên Ngôn Khiết:

"Khiết Khiết,tiễn gia đình ông Tần đi."

Thiên Ngôn Khiết ngoan ngoãn làm theo:



" Vâng"

Sau đó cô cùng bốn người nhà họ Tần ra ngoài sân. Trước khi Tần Đức Hải và vợ chồng Tần Hạc Hiên lên xe Thiên Ngôn Khiết rất lễ phép nói:

"Mọi người đi thong thả ạ"

Thấy Tần Thiên Minh một mình lái xe cô chợt nảy ra một ý tưởng và kéo anh lại;

"Anh đợi chút, cho tôi đi nhờ về đi.Ở lại đây thêm chút nữa chắc chắn tôi ngột ngạt chết mất."

Tần Thiên Minh nghe vậy rất vui mà nói với cô:

" Cứ bình tĩnh đi,tôi đợi được."

Thiên Ngôn Khiết vui vẻ lập tức chạy vào trong nhà lấy túi xách,trước khi đi cô nói với mọi người:

" Con có việc bận nên xin phép đi trước.Dịp khác con sẽ bù đắp sau."

Rồi nhanh chóng ra ngoài mà Thiên Lập Tân trông thấy dáng vẻ này của cô chỉ đập tay nói:

" Thật quá tùy tiện rồi." rồi ông cũng đi về phòng.Còn ba người trong phòng khách chỉ im lặng nhìn nhau.

Thiên Ngôn Khiết bước lên xe trước, còn Tần Thiên Minh nói với ông nội và bố mẹ mình cứ đi về trước không cần đợi anh.Nghiêm Mạn Nhu nhìn chồng mình như có điều muốn nói,Tần Hạc Hiên cũng hiểu ý vợ mình mà nhìn chiếc xe đằng trước, tất nhiên họ đã thấy Thiên Ngôn Khiết lên chiếc xe đó.

Hai vợ chồng liền hồi tưởng đến cả một màn lúc đầu nữa liền chắc chắn hai đứa này quan hệ không tầm thường.

Tần Thiên Minh đưa Thiên Ngôn Khiết về đến nhà sau đó chào tạm biệt cô.Thiên Ngôn Khiết hẹn gặp lại anh rồi cũng bước về nhà.

Sau khi về đến nhà,Tần Thiên Minh bước vào trong phòng khách thì liền bị giật mình bởi hai vợ chồng Tần Hạc Hiên và Nghiêm Mạn Nhu đang ngồi đó.Anh hơi bất bình lên tiếng:

" Sao bố mẹ lại ở đây "



Nghiêm Mạn Nhu trừng mắt với con trai mình mà nói:

" Bọn ta đang đợi con đấy.Mau ngồi xuống đây nói cho rõ ràng rốt cuộc con và cháu gái thứ hai của ông Thiên có quan hệ gì?"

Tần Thiên Minh nghe vậy cũng hơi bất ngờ,anh ngồi xuống đối diện bố mẹ mình mà đáp:

" Bọn con là bạn bè. Đến cả việc này mẹ cũng muốn ngăn cấm hay sao?"

Nghiêm Mạn Nhu hiểu quá rõ con trai mình,nó mà lại chịu làm bạn bè

với một cô gái sao,đã vậy lại còn rất xinh đẹp nữa chứ.Nghĩ lại dáng vẻ cứ kề sát con gái nhà người ta của con trai bà bà khẽ than thở:

" Con làm gì cũng phải biết giữ chừng mực.Đến cả em gái của chị dâu con cũng không buông tha,đúng là không có tiền đồ."

Tần Thiên Minh nghe mẹ mình nói như vậy liền nhảy dựng lên,không nể nang gì mà nói thẳng:

"Con sẽ nói rõ cho mẹ hiểu một lần duy nhất.Thứ nhất,Khiết Khiết không phải là em gái của Thiên Hi Vân mà chỉ là em họ thôi.Thứ hai là chưa chắc chị ta sẽ trở thành chị dâu con vì nhìn thái độ của anh con là có thể hiểu được rồi.Cuối cùng là quan hệ giữa bọn con mẹ không cần quan tâm."

Nghiêm Mạn Nhu tức giận liền quay sang phát tiết lên chồng mình:

" Ông Tần ông xem hai đứa con trai của ông đi,không đứa nào chịu yên phận cả.Suốt ngày để tôi phải đau đầu suy nghĩ chuyện của bọn chúng."

Tần Hạc Hiên hiếm khi thấy con trai mình nghiêm túc như vậy cũng hết sức bất ngờ,ông nhẹ nhàng vỗ về vợ mình:

" Chúng nó đã lớn hết rồi, để chúng nó tự giải quyết đi."

Tần Thiên Minh mặc kệ bố mẹ mình đi về phòng.Còn vợ chồng Tần Hạc Hiên vẫn ngồi ở phòng khách xem TV.

Tần Thiên Minh về đến phòng lập tức rút điện thoại ra nhắn tin cho Thiên Ngôn Khiết:

Tần Thiên Minh: Anh trai tôi vẫn chưa thấy về nhà,chẳng biết lưu lạc đến phương trời nào rồi.

Thiên Ngôn Khiết:Anh trai anh đang lưu lạc ở nhà tôi đấy.Mau đến đón anh ta về đi.Hôm nay tôi đã đủ phiền rồi.

Tần Thiên Minh giật mình nhắn lại cho cô: Sao anh ấy lại ở đó.Anh ấy không gây phiền phức gì cho cô chứ.

Thiên Ngôn Khiết: Anh ta đến hỏi tôi địa chỉ nhà của Thanh An.Tôi không chịu cho nên anh ta ở lì ở đây không chịu đi.Hình như Tử Văn còn uống rượu nữa đó,lúc đến anh không cần lái xe nữa.

Tần Thiên Minh đứng ngồi không yên nhắn lại một câu:Tôi lập tức đến.Cô chờ một chút

Xong anh bật dậy ra khỏi phòng luôn.Nghiêm Mạn Nhu thấy con trai vội vàng như vậy cũng không nhịn được mà hỏi:

" Muộn rồi con còn đi đâu nữa vậy?"

Tần Thiên Minh lập tức dừng bước,mất kiên nhẫn nói:

" Con đi có chút việc,bố mẹ nghỉ ngơi sớm đi"

Dứt lời anh liền ra khỏi nhà và bắt xe đến nhà Thiên Ngôn Khiết.

Còn về phía Thiên Ngôn Khiết lúc vừa về đến nhà liền bị Tần Tử Văn chặn lại xin địa chỉ nhà của Hạ Thanh An.Cô nhất quyết không cho khiến anh ta đứng yên tại đó không rời đi.Cô cũng hết cách nên mới mời anh ta vào nhà vì để anh đứng ở ngoài khiến hàng xóm nói ra nói vào đều không hay.Tần Tử Văn vẫn kiên quyết muốn tìm nhà của Hạ Thanh An.Thiên Ngôn Khiết bị làm phiền chỉ đành cầu cứu Tần Thiên Minh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.