– Vậy bây giờ có muốn thử lại không?
– Thôi! Thạch giơ tay ngăn lại: Bây giờ không phải lúc
– Chán thế! Vân giả bộ vùng vằng: Tôi về lớp đây
– Chờ đã, Thạch gọi giật lại: Chiều nay qua nhà tôi được không?
– Không! Vân không thèm quay lại: Lần nào đến đó anh cũng bỏ mặc tôi
– Em biết tôi còn phải dạy học nữa đâu có thời gian chơi với em
– Ngoài anh ra ở đó còn ai chạm được vào tôi đâu
– một phần là vì cái mặt của em thôi. Thạch lẩm bẩm
– Anh nói gì đấy?
– No! Thạch cười khi thấy Vân quay lại: Thôi, đến đi chiều nay cha tôi về đấy
Vân cười rạng rỡ khi nghe nhắc đến cha Thạch, anh reo lên:
– Sư phụ về à? Sao anh không nói sớm
– Vậy em có đến không?
– Đến! Vân đáp nhanh nhưng ngay sau đó lại bồi thêm một câu khiến nụ cười của Thạch héo đi một phần: Anh phải nấu vài món ngon đấy
– Được! Thạch miễn cưỡng trả lời: Tôi sẽ nấu vài món cho 2 người
– Hay! Vân cười rồi khoác cặp lên vai
– Hey, em định đi đâu?
– Đi làm thêm, Vân đáp: Chiều tôi sẽ qua nhà anh nên bây giờ phải đến đó
– Vậy còn buổi học?
– Cúp! ( các vị đừng bắt trước anh ta nhé) Vân đáp rồi mở điện thoại
-…
– Bây giờ gặp một lát được không?
– …
– OK! ở ” Cafe MIU ”
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi/1877344/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.