Đẹp hơn hả?
– Đúng! Phong lộ vẻ tiếc rẻ: Phải chi anh là con gái nhỉ
– Ngồi đi!
Cả 2 bắt đầu trò chuyện rôm rả quên cả kẻ đang đứng nãy giờ
– hèm! kẻ đó lên tiếng: 2 vị gọi gì ạ?
– A… Cho tôi cafe đặc còn anh ấy thì trà chanh không đường, nhiều đá và thêm một cái bánh ngọt nữa … Đúng không anh?
– Cậu vẫn nhớ rõ nhỉ
Nhật bỗng cảm thấy giận vô cùng, sao 2 cái kẻ kia lại có thể tự nhiên, vui vẻ đến thế: Anh chưa từng thấy Phong cười nhiều như vậy cũng như Vân… Nụ cười của Vân hôm nay rất… đáng yêu: Nó vô cùng hồn nhiên, giống như một đứa trẻ vậy …
” Phải chi anh ta cười như thế với mình ”
Ý nghĩ thoáng qua đó kiến Nhật rùng mình … Không, tỉnh táo đi, anh ta là con trai, mình không thể có cảm tình với con trai được ….
– Cậu đến đây vì bạn à?
– Vâng! Phong cười chỉ tay về phía Nhật: Cậu ta là bạn của tôi
– Nhật là bạn cậu à? 2 người học cùng lớp phải không?
– Anh cũng biết cậu ấy? Phong ngạc nhiên hỏi:
– Ừ! Vân mỉm cười: Tôi đang ở nhờ nhà cậu ấy
– Gì! Phong giật mình: Anh ở chung với cậu ta thật sao?
– Yes, cậu có thể hỏi cậu ấy
Nhật thấy lạ khi cả 2 con người kia lại quay nhìn mình … Phong quay lại hạ giọng
– Anh ở đó có ổn không?
– Nghĩa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi/1877343/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.