Ngày hôm sau lúc ông Mạnh và bà Vân chuẩn bị ra sân bay để bay đi Hà Nội, không nhìn thấy Thiên Hương đâu bà Vân hỏi Khánh Chi:
“Tối qua hai chị em về muộn hay sao mà con bé Hương còn chưa dậy?”
“Dạ tụi con về sớm nhưng con bé trằn trọc mãi mới ngủ được. Mẹ có dặn gì em ấy không để con lên gọi em ấy xuống ạ?”
“Thôi con, ra ngoài đấy mẹ gọi điện về cho con bé nói với nó sau. Mấy hôm nay cuối năm công ty bận nhiều việc mẹ quên không nói với con bé chuyến công tác Hà Nội lần này của ba mẹ.”
Kết quả bà Vân, ông Mạnh và cả Khánh Chi đi công tác Thiên Hương đều không hề hay biết. Khi cô thức dậy đã là buổi trưa ngày hôm sau. Lúc xuống dưới ăn trưa, cô vừa phụ dì Huệ nấu ăn vừa hỏi:
“Dì ơi. Con muốn hỏi dì chuyện này.”
“Chuyện gì mà trông vẻ mặt của con nghiêm trọng vậy?”
“Chuyện của mẹ con với ba Mạnh ấy.”
“Mẹ con dặn đáp máy bay xuống Hà Nội mẹ con sẽ gọi về ngay.”
“Không. Ý của con muốn hỏi chuyện tình cảm của mẹ con với ba con đó, dì để ý có gì bất ổn không?”
“Dì thấy ông Mạnh rất yêu chiều bà chủ.”
“Ý con muốn hỏi chuyện giường chiếu của ba mẹ con ấy?”
Dì Huệ gượng cười đáp:
“Con còn bé không nên quan tâm mấy chuyện người lớn này làm gì.”
“Tại con thấy ba con có vẻ quấn mẹ con như vậy nên con lo cho sức khỏe của mẹ.”
“Con yên tâm, ngày nào dì cũng lên mạng tìm tòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi-ai-tinh/277903/chuong-15.html