Trước lời thanh minh của Thiên Hương, Việt Hùng đẩy nhẹ người cô ra, hai tay anh luồn vào áo vest của anh sau đó xoa nhẹ tấm lưng trần của cô nói:
“Chỗ này không đáng che kín để hở ai muốn nhìn thì nhìn, muốn chạm thì chạm phải không?”
Thiên Hương vốn dĩ đang run vì lạnh, đụng chạm thân mật của Việt Hùng càng khiến cô run lên bần bật. Cô đứng im nghe anh nói giống như một đứa trẻ làm chuyện gì sai đang bị ba mẹ hỏi tội. Việt Hùng tiếp tục di chuyển tay ra trước ấn nhẹ ngón tay của anh vào khe rãnh gợi cảm của cô nói:
“Đây nữa, em mặc vậy khác nào đang mời gọi đàn ông? Hửm.”
Mặt cô bỗng chốc đỏ bừng vì xấu hổ. Đúng như lời Việt Hùng nói, lúc ở trong bar bất kỳ ai dù là nam hay nữ khi đứng trước mặt cô đều liếc nhìn vào vị trí đó. Vì chiếc váy này hôm nay cô suýt nữa đã xảy ra chuyện nếu Hoàng Tú không xuất hiện kịp thời.
Việt Hùng cúi xuống hôn nhẹ vào hai má đang ửng hồng của cô sau đó kéo cô ngược vào lòng. Anh chỉ muốn dùng cơ thể to lớn của mình để sưởi ấm cơ thể lạnh buốt của cô. Phía sau được áo vest của anh che chắn, phía trước được cơ thể của anh ủ ấm chỉ một lúc sau Thiên Hương không còn cảm giác lạnh nữa. Cô nép mình vào vòm ngực của anh nghe nhịp đập mạnh mẽ của trái tim anh và tham lam hít mùi hương của riêng anh tỏa ra.
Ôm cô được một lúc cả người anh bắt đầu nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi-ai-tinh/277902/chuong-14.html