Vẻ mặt Thiên Hương ngơ ngác nhìn Anh Tuấn:
“Trả lời gì cơ?”
“Trả lời câu hỏi tớ hỏi cậu đó.”
“Cậu hỏi tớ lúc nào sao tớ không nhớ nhỉ?”
“Hôm trước khui quà sinh nhật của tớ cậu không đọc được lời nhắn của tớ sao?”
Thiên Hương đưa hai ngón tay trỏ lên day day hai bên huyệt thái dương, một lúc sau cô đáp lại lời Anh Tuấn:
“Cậu nhắc tới sinh nhật tớ mới nhớ. Quà sinh nhật của cậu và mọi người tớ chưa khui hết còn đang để trong phòng. Tớ định dịp này nghỉ tết có thời gian tớ sẽ khui hết đây.”
Thiên Hương và Anh Tuấn đang nói chuyện bỗng nhiên cậu im bặt, mặt mũi của cậu tái mét, mồ hôi hột túa ra đầy trán. Nhìn thấy cậu có vẻ bất thường Thiên Hương lo lắng hỏi:
“Cậu bị trúng gió hay sao mà tự nhiên mặt cậu tái đi vậy?”
Anh Tuấn đưa tay lên lau mồ hôi trên trán nói:
“Xe ông chú của tớ vừa chạy qua.”
“Ông chú nào?”
“Chú em trai của ba tớ.”
“Chú ruột của cậu làm sao mà cậu lại sợ hãi như thế?”
“Cậu không biết ông chú của tớ đáng sợ cỡ nào đâu.”
Nhà Anh Tuấn ở Vũng Tàu, khi cậu vào Sài Gòn nhập học, ba của cậu đã nhờ chú của cậu kèm cậu môn tiếng Anh để chuẩn bị thi đầu vào của trường đại học và cơn ác mộng của Anh Tuấn về ông chú bắt đầu từ đó mà ra. Tiếng Anh cấp ba chủ yếu trú trọng phần viết và điểm thi của cậu cũng chỉ vừa mức đậu tốt nghiệp, còn tiếng Anh đầu vào đại học trú trọng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-doi-ai-tinh/277896/chuong-8.html