Edit: An Tĩnh
Đây là lần đầu tiên Lâm Cảnh đến nhà ông ngoại Lục Chẩm Tuyết, tất cả họ hàng trong họ ngoại đều ở
nhà, cùng ăn cơm trưa xong, không biết là ai mở lời bảo đánh mạt chượt, anh họ cả (*) và anh họ hai
đã nhanh chân đi đến căn phòng kế bên và đem bàn đánh mạt chượt ra.
(*) Anh họ cả bên họ ngoại, Lục Phong là anh họ cả bên nội.
Lâm Cảnh mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, ngồi trên ghế sofa nhàn nhã uống trà, cả người toát lên
khí chất sang chảnh cao quý, nhưng đến khi anh tham gia đánh mạt chượt với mọi người thì nhìn khung
cảnh thật sự không được hợp lí lắm.
Lục Chẩm Tuyết đi đến, ngồi xuống bên cạnh Lâm Cảnh. Cô kéo tay anh, nhỏ giọng hỏi: “Anh cũng chơi
nữa hả?”
Khóe môi Lâm Cảnh hơi nhếch lên, duỗi tay đặt cốc trà lên lại trên bàn trà nhỏ, thấp giọng đáp:
“Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng cần phải xã giao mà.”
Lần đầu tiên Lâm Cảnh đến nhà, dĩ nhiên không thể tránh được bị mọi người mời chơi mấy ván liền.
Lục Chẩm Tuyết không biết kỹ năng chơi bài của Lâm Cảnh thế nào, nếu bình thường có chơi xã giao
thì kỹ năng chắc chắn sẽ không hề tệ. Nhưng vị đại thiếu gia này là một người thích rãi tiền mà,
chơi theo kiểu lười biếng, vốn không hề có chút nghiêm túc nào, có bài tốt ở trong tay cũng không
thèm đánh ra nữa chứ.
Chơi mấy ván, mỗi lần như thế đều để người khác kiếm thêm một mớ tiền thắng.
Trên bàn bài, ông ngoại thắng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717504/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.