Edit: An Tĩnh
Quả thật Lục Chẩm Tuyết không thể đoán được thái độ của cả nhà sẽ ra sao cả. Nhưng theo suy nghĩ
của cô, khi cô đưa Lâm Cảnh về nhà vào tối nay, mọi người trong nhà đều bị dọa sợ đến mức không nói
nên lời.
Dù sao chuyện cô có bạn trai, mặc kệ họ có đoán như thế nào đi chăng nữa thì có lẽ cũng không đoán
được người đó là Lâm Cảnh đâu.
Sau khi cô đi ra khỏi công ty của anh ba, lập tức đi đến chỗ của Lâm Cảnh.
Lúc xế chiều, Lâm Cảnh phải tham gia một cuộc họp, cô lười biếng nghiêng người dựa trên ghế sofa,
nhàm chán lật xem một quyển tạp chí.
Vào lúc hai giờ, Lâm Cảnh họp xong quay lại, nói với cô: “Anh để quên một vài tài liệu ở nhà, trở
về lấy xong thì chúng ta lập tức đến sân bay nhé.”
Lục Chẩm Tuyết không có ý kiến gì, cô đóng quyển tạp chí lại, đặt lên lại bàn trà nhỏ, nói với Lâm
Cảnh: “Tối nay, có lẽ mọi người trong nhà em sẽ ngạc nhiên không nói nên lời luôn đó. Dù sao cũng
là anh muốn gặp người lớn, đến lúc đó anh tự mình xử lí mọi tình huống, em mặc kệ anh.”
Dứt lời, lại bổ sung: “Nếu mà ông nội em muốn đuổi anh ra khỏi nhà, em cũng bỏ mặc anh luôn.”
Lâm Cảnh đóng máy vi tính lại, ném xấp tài liệu đang cầm trong tay vào ngăn kéo phía bên phải, nói:
“Nếu ông nội em thật sự muốn đuổi anh ra khỏi nha, vậy em cũng nên đi cùng anh chứ.”
Lục Chẩm Tuyết không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717500/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.