Bên ngoài nhà họ Phan có một con hẻm, chỉ rộng hơn bề ngang của một chiếc xe một chút, nếu hai chiếc xe cùng lao vào hẻm thì rất mất thời gian. Nhiều người ngại phiền phức nên đỗ luôn xe ở ngoài, đi bộ vào trong.
Thẩm Trầm chọn cách đi bộ vào trong.
Ninh Tiểu Tinh đứng ở trước cổng, mặc áo len hở cổ và quần jeans, thân hình mảnh khảnh lọt thỏm giữa khung cửa cao lớn, giữa đêm gió trông lại càng mỏng manh. Chiếc đèn lồng treo dưới mái hiên hắt một vệt sáng đỏ xuống khuôn mặt cô.
Đây là lần thứ hai Thẩm Trầm đến chỗ này. Lần trước là đến cùng Thẩm Chí Lễ. Hôm ấy, ba ông anh mang món ra cho khách thử, chỉ còn mình Ninh Tiểu Tinh nấu ở bếp sau, mùi dầu mỡ mùi khói bếp hun cho cô đổ đầy mồ hôi. Cô biết Thẩm Trầm ở ngoài, nhưng không hề ra xem.
Thật ra Phan Khánh Tường đã nói trước với Ninh Tiểu Tinh, rằng hôm nay người nhà họ Thẩm đến, có muốn ra chào hỏi hay không. Nhưng Ninh Tiểu Tinh nói: “Còn có những người khác mà, ngộ nhỡ không tiện thì sao, cứ lỗ mãng xông ra thì không hay cho lắm. Để xem đến lúc đấy họ có nhắc không đã ạ.”
Phan Khánh Tường ngẫm nghĩ, thấy cũng có lý.
Sau đó, Thẩm Trầm không hề nhắc đến người quen là cô, mặc dù là chính anh giới thiệu cho cô vào đây, anh biết cô cũng đang ở chỗ này.
Ngẫm ra, hẳn là anh đang lặng lẽ vạch ranh giới với cô, không muốn cho người khác biết anh và cô quen nhau. Ninh Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732382/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.