Ta nhướng mày nhìn hai người họ.
Dựa vào công lao của ta, chuyện đó hoàn toàn có khả năng.
Khí thế của Thục phi lại lập tức sụt xuống.
Lạc Xuân Hoa tức tối nhìn ta:
“Cho dù ngươi có được phong cao tới đâu, cũng không thể vượt qua bản cung! Hôm nay ngươi mạo phạm bản cung, bản cung muốn ngươi quỳ xuống nhận lỗi!”
Ta nhìn nàng ta, không hề nhúc nhích.
“Lạc thị to gan, dám kháng chỉ của bản cung!”
Thục phi nép sang một bên, lặng lẽ quan sát cuộc đối đầu giữa chúng ta.
Ta hơi gập gối, lập tức quỳ xuống.
Lạc Xuân Hoa lộ rõ vẻ đắc ý.
Trên mặt Thục phi hiện lên vẻ không thể tin nổi, rồi lại nhanh chóng chuyển thành một nụ cười hả hê.
Nhưng trước khi các nàng kịp vui mừng bao lâu, ta đột ngột ôm n.g.ự.c ngã xuống đất.
“Phu nhân! Người sao vậy? Chắc chắn là vết thương cũ lại tái phát rồi!”
Đặng Hỉ vội vàng đỡ ta, vừa lộ vẻ hoảng loạn, vừa lớn tiếng kêu lên:
“Mau truyền thái y! Phu nhân vì bệ hạ mà trọng thương, mới khỏi không bao lâu, nay lại quỳ gối khiến vết thương nứt ra — đến lúc bệ hạ hỏi tội, chúng ta sao gánh nổi trách nhiệm đây!”
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xuan-hoa/5067428/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.