Ta vốn là Vương phi nguyên phối của Vương gia.
Ngày hắn bị thích khách ám sát, ta vì che chắn cho hắn mà suýt mất mạng.
Đến khi vết thương lành lại, quay về phủ thì mới hay — Vương gia đã đăng cơ xưng đế, nhưng lại lập đường tỷ của ta làm Hoàng hậu.
Đường tỷ nắm tay ta, nước mắt lưng tròng:
“Công lao của muội muội, chẳng ai dám quên. Từ nay muội chính là người được bệ hạ coi trọng nhất.”
Thế nhưng sau lưng lại lén thả một con rắn nhỏ vào tay áo ta, muốn ta mất mặt trước mặt mọi người.
Ta siết c.h.ặ.t t.a.y nàng ta, mỉm cười nói khẽ:
“Từ trước đến nay, đường tỷ vẫn thích giở mấy trò hạ cấp này. Giờ làm Hoàng hậu rồi, xem ra cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu.”
Chương 1:
Tay nàng ta bị ta nắm chặt, nhất thời không thể cử động.
Dưới ống tay áo rộng, ta trở tay, nhét ngược con vật trơn tuột lạnh ngắt kia trở lại tay áo nàng.
Sắc mặt Lạc Xuân Hoa lập tức thay đổi, vội vã hất tay ta ra, từ ngoài nhìn vào, chẳng khác nào tát ta một cái.
Ta thuận thế ngã nhào xuống đất, vẻ mặt bàng hoàng nhìn nàng ta:
“Thưa nương nương, dù người có tức giận đến đâu, cũng không nên làm vậy trước mặt bao nhiêu người…”
Mưu kế hãm hại ban đầu là của Lạc Xuân Hoa, nay lại bị ta giành lấy tiên cơ.
Trong điện lúc ấy, ngoài các phi tần trong cung còn có cả các vị mệnh phụ đi cùng ta.
Cảnh tượng ấy rơi vào mắt họ, lập tức trở thành bằng chứng rõ ràng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xuan-hoa/5067425/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.