Không khí Hàn Gia như mở ra một trang mới, xung quanh ai nấy đều hạnh phúc và vui vẻ thay cho tình yêu của anh và cô. Võ Ngôn nhìn bàn ăn bên cạnh, anh nhướn nhẹ mày tò mò lên tiếng.
- Là em nấu sao?
An Nhi gật đầu nắm tay anh cùng bước lại bàn ăn nhỏ. Trên bàn là những món ăn mà Hàn Võ Ngôn thích nhất, bò bít tết, hàu nướng và cả rượu vang đỏ.
- Võ Ngôn, em sau này sẽ mãi như vậy. Ở nhà nấu cơm và chờ anh về.
- An Nhi, cảm ơn em.
Nụ cười trên môi của cả hai nở ra, ở bên nhau càng lâu thì họ càng nhận ra không thể mất nhau, cuộc sống của hai chẳng biết từ khi nào mà đã ràng buộc lại, không thể buông cũng không thể bỏ, chỉ muốn trọn đời trọn kiếp sát cánh bên nhau.
Ở bên ngoài, Lục Thiên Phi sau khi bị Tần Kiến Phong cướp đi tiện nghi liền có chút ấm ức liếc xéo cậu. Tần Kiến Phong khẽ cười mở cửa xe về vị trí ghế lái của mình.
- Chúng ta về nhà nhé.
- Về nhà của tôi, đừng nói như thể đó là nhà của cả hai được không?
- Chị keo kiệt như vậy làm gì chứ. Bây giờ chị chịu chia cho em nửa căn chung cư, sau này em chia lại cho chị nửa căn biệt thự.
Tần Kiến Phong cợt nhã nửa thật nửa đùa, con người của cậu cũng quá phức tạp, mà kẻ lười biếng như Thiên Phi cũng rất ngại suy nghĩ. Để mặc cậu lái xe về chung cư, Thiên Phi mãi dán mắt ra ngoài cửa sổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-toi-ra-mot-chut/978180/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.