Cả ngày dài, An Nhi chỉ biết tủm tỉm cười, thật cầu mong kế hoạch của cô thành công, đường đường chính chính mang Võ Ngôn về nhà, được gọi anh là chồng, được cùng anh chăm sóc cho những đứa trẻ. Chỉ cần nghĩ thôi là An Nhi đã cảm thấy hạnh phúc.
Tiếng mở cửa vang lên kéo cô về hiện thực, Hàn Võ Ngôn bước vào nhíu mày nhìn cô. Thấy cô vui vẻ như vậy, bất giác khóe môi cũng cong lên một nụ cười.
- Sao lại cười như vậy, em có chuyện gì vui sao?
- Phải a, em đang có một bí mật, rất rất rất quan trọng.
- Hửm? Bí mật? Anh biết được không?
An Nhi cười cười lắc đầu tiến lại ôm lấy eo của anh. Võ Ngôn nhướn nhẹ mày, thầm ra ý giận dỗi nhưng cô nào quan tâm.
- Em sẽ giữ bí mật này cho riêng em, khi nào thành công sẽ nói với anh.
- Được rồi, anh chờ tin tốt từ em.
An Nhi cười lớn hôn lên môi anh một cái, Hàn Võ Ngôn vòng tay siết chặt lấy eo cô. Môi mỏng tiến lại vành tai mẫn cảm hôn nhẹ lên.
- Em đó, đã hôn thì hôn cho tới chứ.
- Thôi nào, nơi làm việc mà anh.
- Lục Thiên Phi lần này còn qua quấy rầy, anh sẽ trừ lương cô ấy.
- Phì, anh đừng có như vậy. Là anh đang dùng thời gian công việc cho việc riêng tư mà. Ngoan đi, tối về nhà em bù cho anh.
Ánh mắt anh hiện lên chút ma mị nhìn cô làm An Nhi không khỏi ngượng mặt. Võ Ngôn nhếch nhẹ môi hôn chụt lên môi cô mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-toi-ra-mot-chut/978179/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.