An Nhi khoác tay Hàn Võ Ngôn dạo quanh thành phố A quen thuộc. Xung quanh ai nấy đều nhìn họ với cặp mắt ngưỡng mộ. An Nhi vì thế mà cũng tự hào hơn hẳn. Tình yêu của bọn họ thật đẹp, An Nhi ước rằng mình mãi hạnh phúc và vui vẻ như bây giờ. Ước gì thời gian có thể quay lại, cô chắc chắn sẽ yêu anh sớm hơn. Nhìn lên Hàn Võ Ngôn, trái tim cô điên cuồng đập loạn, khóe môi cong lên hạnh phúc.
- Võ Ngôn, anh có thấy chúng mình đẹp đôi không?
- Ừm.
Nhìn anh bình thản đến đáng ghét. Cô bĩu môi xì một tiếng chạy nhanh về phía hàng cá viên, mấy món ăn vặt này đã quá lâu cô chưa được ăn lại rồi. Võ Ngôn không hài lòng nhíu nhẹ mày với cô, An Nhi vì vậy mà cũng tiết chết bản thân gọi vài loại đồ viên chiên ưa thích. Tuy không đủ no nhưng chắc là đủ thỏa mãn đam mê.
- Anh trả tiền đi.
Một tay cô cầm hộp cá viên, một tay lại cầm một xiên bỏ vào miệng nhai nhóp nhép. Hàn Võ Ngôn nhướn vai rút vài tờ tiền đưa cho chủ quán. Anh kéo tay cô lại khi thấy cô cứ nhong nhong chạy xa mình.
- Em đưa hộp viên chiên cho anh cầm.
- Làm gì?
Hàn Võ Ngôn cầm lấy hộp viên chiên trên tay cô, tay còn lại anh nắm lấy bàn tay nhỏ khiến cô bật cười. Ăn hết một xiên, An Nhi lại lấy xiên tiếp theo từ anh. Hàn Võ Ngôn cứ như vậy một tay cầm hộp viên chiên, một tay nắm tay cô. An Nhi một tay ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-toi-ra-mot-chut/978174/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.