Sáng hôm sau, An Nhi lờ mờ tỉnh dậy trong vòng tay anh. Tắt đi âm thanh phiền toái của báo thức, cô quay sang lay nhẹ người Hàn Võ Ngôn.
- Anh à, dậy thôi.
- Ưm... ngủ thêm một lát nữa.
Hàn Võ Ngôn đưa tay ôm lấy cô vào lòng, An Nhi bật cười đánh nhẹ lên tay anh.
- Nào anh, dậy thôi... đưa váy ngủ bên đó qua đây cho em.
- Em không mệt à?
- Anh mệt ư?
- Ừa... anh mệt lắm... nên làm một hiệp nữa rồi mình đi làm.
- Anh hay quá nhỉ, mau đưa đồ cho em mặc.
- Anh mệt thật mà, nên một hiệp thôi.
Bàn tay hư hỏng của anh liên tục vuốt ve từ eo đến mông cô. An Nhi đen mặt thật chỉ muốn đấm anh vài cái. Tên này mặt cũng quá dày rồi.
- Anh đưa váy ngủ qua cho em đi, tụi mình còn phải đi làm đó. . truyện xuyên nhanh
Hàn Võ Ngôn quay sang bên cạnh nhìn chiếc váy ngủ của cô. Nó chỉ cách anh một cánh tay nhưng anh lại không thích lấy giúp cô. Khuôn mặt cợt nhả nhìn sang bắt đầu kiếm chuyện, gây sự ghẹo cô ngứa gan.
- Anh không biết đâu, em tự lại mà lấy.
- Nào, đừng có đùa nữa mà.
- Em qua đây lấy đi, trong phòng chỉ mình anh với em, cái gì thấy chẳng thấy, em ngại gì.
- Aaa, cái tên trời đánh này.
Hàn Võ Ngôn bật cười đứng dậy khiến cô đỏ mặt. Cơ thể mỹ nam ngon lành không một mảnh vải đập vào mắt, An Nhi liếc nhẹ anh một cái quấn hết chăn lên người mình muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-toi-ra-mot-chut/978162/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.