Editor: Bly
_____
Hạ Thanh Từ dậy sớm để đi học, cậu cảm thấy việc rời khỏi giường có chút khó khăn, cả cơ thể như bị nghiền nát, không có chỗ nào không đau, đầu ngón tay còn đầy dấu hôn mờ mờ.
Cậu quay đầu nhìn về phía Tạ Bệnh Miễn, người vẫn đang ôm chặt lấy cậu, có chút không nói nên lời. Cậu nghĩ hai người nên tách ra ngủ riêng, nếu không Tạ Bệnh Miễn cứ tiếp tục làm càn như vậy, có lẽ trong vài ngày tới cậu sẽ không thể bước nổi xuống giường, chứ đừng nói gì đến chuyện đi học.
Bây giờ người kia vẫn còn đang siết chặt eo cậu, ngủ mà như thiếu cảm giác an toàn, nhất định phải ôm cậu thì mới có thể ngủ ngon.
Cậu gỡ từng ngón tay của Tạ Bệnh Miễn ra, giọng nói khàn khàn: "Tạ Bệnh Miễn, buông tay."
"Em đi học đây, anh ngủ thêm chút nữa nhé, có chuyện gì thì nhắn cho em."
Hạ Thanh Từ chạm nhẹ vào khuôn mặt của Tạ Bệnh Miễn, nhẹ nhàng nhéo một cái: "Nghe thấy không?"
"Miễn Miễn."
Cậu gọi thêm một tiếng nữa, người kia mở mắt ra, đôi mắt sâu thẳm còn chút u ám, nhưng khi nhìn rõ cậu, đôi mắt ấy liền khép lại, cầm lấy tay cậu, khẽ chạm môi vào đó rồi buông ra.
Hạ Thanh Từ không làm phiền nữa, cậu bước xuống giường thay quần áo. Áo sơ mi hôm qua vẫn chưa có giặt, cậu mở tủ, tìm một chiếc áo của Tạ Bệnh Miễn để thay. Tạ Bệnh Miễn có rất nhiều áo sơ mi, cậu chọn một chiếc hơi ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-nam-than-co-chap/3676562/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.